Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 1091 : Vì sao anh lại thảm như vậy

Ngày đăng: 04:56 20/04/20




- À, Liên Minh Sát Thủ.



Hạ Thiên có chút hứng thú:



- Các chú chẳng lẽ đã tìm ra được Dịch Tri Ngôn rồi sao?



Trước đó Hạ Thiên đã để Jess truyền tin cho Liên Minh Sát Thủ, nhưng sau này Jess vẫn không liên lạc lại, điều này làm cho Hạ Thiên có chút bất mãn. Bây giờ hắn nhận được điện thoại của Liên Minh Sát Thủ, tất nhiên sẽ có chút phấn chấn, lần này có lẽ đã thu phục được tên ngốc Dịch Tri Ngôn rồi chứ?



- Hạ tiên sinh, thật xin lỗi, chúng tôi không tìm thấy Dịch tiên sinh, chỗ của chúng tôi cũng không có tư liệu về hắn.



Myers trả lời, điều này làm cho Hạ Thiên rất thất vọng.



- Có phải chú muốn qua mặt anh không?



Hạ Thiên rất bất mãn:



- Đừng tưởng anh không biết chú nói dóc, chú giả vờ bình tĩnh cũng không có tác dụng, nhịp tim đã bán đứng chú rồi?



- Hạ tiên sinh, anh hiểu lầm rồi.



Giọng điệu của Myers rất bình tĩnh nhưng không thể không có chút biến hóa:



- Chúng tôi thật sự không biết Dịch tiên sinh ở đâu, cũng không có tư liệu về ông ấy... ....



- Anh không muốn nói nhảm với chú, tóm lại chú nên nhanh chóng nói cho anh biết Dịch Tri Ngôn ở đâu, nếu không anh xử lý Liên Minh Sát Thủ của chú.



Hạ Thiên dùng giọng bất mãn nói, nếu vừa rồi hắn còn chưa xác nhận tên Myers kia có gạt mình hay không, bây giờ hắn đã hoàn toàn xác định.



- Hạ tiên sinh, anh cần gì làm cho người khác khó chịu như vậy?



Lúc đầu Myers cũng có vẻ khách khí, nhưng bây giờ giọng điệu cũng có vẻ không vui sướng gì:



- Liên Minh Sát Thủ chúng tôi trước nay có danh dự rất tốt, cũng không bán đứng tư liệu của khách hàng. Hơn nữa chúng tôi thật sự không biết thân phận chân thật của Dịch tiên sinh, anh cần gì phải bắt chúng tôi làm những việc căn bản không làm được?



- Anh đã nói rồi, anh không có thời gian nói nhảm, nếu chú đã không muốn làm như vậy thì ở đó chờ chết đi.



Hạ Thiên rất bực bội, hắn vốn không muốn hoàn toàn ký thác vào chỗ Liên Minh Sát Thủ, nếu Liên Minh Sát Thủ thật sự không tìm thấy Dịch Tri Ngôn, hắn sẽ chẳng làm gì bọn họ. Nhưng vấn đề là bây giờ Liên Minh Sát Thủ căn bản không muốn đưa tin tức, điều này lại khác biệt hoàn toàn.



- Hạ tiên sinh, tuy tôi biết rõ anh có quan hệ mật thiết với Ám Ảnh Đoàn, nhưng Liên Minh Sát Thủ chúng tôi cũng không sợ Ám Ảnh Đoàn... ....



Myers bên kia còn liên tục nói, Hạ Thiên trực tiếp cúp điện thoại, hắn không muốn tiếp tục nghe những lời dài dòng của đối phương, bây giờ hắn đang thật sự suy xét xem lúc nào nên xử lý đám Liên Minh Sát Thủ kia.



- Có chuyện gì xảy ra sao?



Tống Ngọc Mị lúc này khẽ hỏi.


- Này, đừng dập đầu, có muốn giúp hay không, trước tiên tôi phải hỏi chị Vân Thanh cái đã.



Hạ Thiên lười biếng nói một câu, sau đó hắn lấy điện thoại ra bấm số của Vân Thanh.



- Chồng, cậu đã đến Cảng Thành rồi sao?



Vân Thanh lập tức nhận điện thoại, giọng nói khá quyến rũ.



- Đúng vậy, tôi đã đến từ tối qua.



Hạ Thiên nhanh chóng nói:



- Chị Vân Thanh, tôi có chuyện muốn hỏi chị, tên khốn Đàm Uy có phải là em họ của chị không?



- Đàm Uy?



Giọng điệu của Vân Thanh có hơi biến đổi:



- Chồng, sao cậu lại đột nhiên hỏi điều này, chẳng lẽ cậu gặp hắn?



- Đúng vậy, tôi vừa gặp anh ta, người này bị người ta đánh gãy chân, bây giờ rất giống ăn mày, rất thê thảm. Nếu anh ta là em họ của chị, tất nhiên tôi sẽ giúp anh ta, nhưng nếu hai bên không có quan hệ, tôi cũng không quan tâm.



Hạ Thiên nhanh chóng nói, trên đời có quá nhiều ăn mày, hắn cũng không thể nào quan tâm đến tất cả cho được.



Vân Thanh ở bên kia trầm mặc một lúc, sau đó nàng khẽ nói:



- Chồng, nếu cậu có thể giúp được, cậu giúp hắn một chút.



- Vậy thì được, tôi sẽ giúp anh ta.



Hạ Thiên khẽ gật đầu:



- Chị Vân Thanh, vậy trước tiên tôi sẽ chữa trị cho anh ta, sau đó hỏi xem có chuyện gì xảy ra, sau đó sẽ điện thoại lại cho chị.



Vân Thanh khẽ lên tiéng, sau đó nàng cúp điện thoại.



Lúc này Hạ Thiên quay sang nhìn tên ăn mày:



- Này, anh rất may mắn, xem ra anh thật sự là em của chị Vân Thanh, vì vậy tôi sẽ giúp anh.



Tên ăn mày cực kỳ vui sướng, lúc này Hạ Thiên quay đầu nhìn nhân viên phục vụ nhà hàng cách đó không xa:



- Này, gói những phần bò bít tết của tôi lại, tôi muốn về nhà ăn.