Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 110 : Kết hôn?

Ngày đăng: 04:40 20/04/20




- Chị, anh rể, tối nay anh chị đến nhà em dùng cơm nhé?



Trên đường quay về, Điền Hiểu Nhã chủ động mời chào.



Nếu so sánh về tuổi tác thì thật ra Điền Hiểu Nhã còn lớn hơn Tôn Hinh Hinh vài tháng, so với Hạ Thiên thì còn lớn hơn, nhưng nàng mở miệng gọi chị và anh rể rất thuận tiện. Chỉ cần xét theo điểm này thì Điền Hiểu Nhã cũng là người thông minh.



Tuy bây giờ nàng cũng là một người có vài triệu trong tay, Tôn Thiên Vũ là một sinh viên nghèo, nhưng nàng cũng không có ý muốn rời khỏi Tôn Thiên Vũ. Không phải nàng không thích tiền, nàng yêu Tôn Thiên Vũ, nhưng nếu xét theo phương diện khác thì nàng biết, một khi mình rời khỏi Tôn Thiên Vũ, nàng sẽ chẳng còn gì liên hệ với Hạ Thiên. Sau này nếu nàng có chuyện gì thì Hạ Thiên sẽ chẳng thèm ra tay giúp đỡ, đến lúc đó sợ rằng nàng sẽ rơi vào trong tay Mã Hùng Binh.



- Đúng vậy, chị, anh rể, hai người về nhà em dùng cơm nhé? Tài nghệ nấu nướng của Tiểu Nhã rất tốt.



Tôn Thiên Vũ cũng mở miệng, bây giờ hắn cũng hy vọng kéo gần quan hệ với Hạ Thiên.



Đáng tiếc là Hạ Thiên đang muốn dùng cơm với cảnh sát tỷ tỷ, tất nhiên hắn sẽ không có tâm tình dùng cơm với Tôn Thiên Vũ, hắn lắc đầu:



- Anh không đi, trước tiên đưa anh về cục công an thành phố là được.



- Tiểu Vũ, trước tiên đưa Hạ Thiên đến cục công an thành phố, tối nay chị sẽ ăn cơm cùng em.



Tôn Hinh Hinh khẽ nói, trong lòng có chút thất lạc, nàng biết rõ Hạ Thiên đến cục công an để tìm Lãnh Băng Băng, nhưng nàng cũng không ngờ mình chẳng ghen ghét mà còn lo lắng.



Tôn Hinh Hinh nghĩ đến dáng người lồi lõm mê người của Lãnh Băng Băng mà lo lắng, nếu một khi Hạ Thiên có được Lãnh Băng Băng, như vậy hắn còn thích nàng nữa không?



"Tôn Hinh Hinh ơi là Tôn Hinh Hinh, khi nào mày trở nên lo lắng hoang đường thế này rồi?"



Tôn Hinh Hinh thầm khinh bỉ chính mình, ngày nào đó nàng còn khinh bỉ những người làm vợ bé cho kẻ khác, nhưng bây giờ nàng lai lo lắng người ta không lấy nàng làm vợ bé, chẳng lẽ nàng sa ngã như vậy rồi sao?



Nửa giờ sau chiếc Audi A6 của Điền Hiểu Nhã dừng ngoài cửa cục công an Giang Hải, khi thấy Hạ Thiên thản nhiên đi vào thì Tôn Thiên Vũ nhịn không được phải hỏi một câu:



- Chị, anh rể vào cục công an làm gì thế?



- Cậu ấy đi tìm bạn.



Tôn Hinh Hinh không muốn nói ra chuyện của Lãnh Băng Băng.



- Anh rể còn có bạn ở cục công an sao?



Tôn Thiên Vũ dùng giọng tò mò hỏi.



Tôn Hinh Hinh thuận miệng trả lời:



- Cậu ấy có quan hệ rất tốt với cục trưởng cục công an.



- Sao?



Tôn Thiên Vũ chợt ngẩn ngơ:



- Chị, chị nói thật sao? Anh rể thật sự có quan hệ tốt với cục trưởng cục công an à?



- Tất nhiên là thật, cậu ấy có ơn lớn với cục trưởng Hoàng.




- Sao lại là cậu?



Khi nhìn thấy Hạ Thiên thì Lãnh Băng Băng có chút đau đầu, lưu manh chết tiệt này rõ ràng là âm hồn không tan.



Mọi người chợt cảm khái, không hổ danh là người đẹp băng giá, rất giỏi giả vờ. Rõ ràng hai bên đã đăng ký kết hôn, đã ở chung nhà mà vẫn còn giả vờ như thế, sợ người khác biết không bằng.



Hạ Thiên nói với vẻ mặt vô tội:



- Cảnh sát tỷ tỷ, chị đồng ý đi ăn cơm tối với tôi mà.



- Tôi đồng ý đi ăn tối với cậu, nhưng không nói là hôm nay.



Lãnh Băng Băng tức giận nói.



Hạ Thiên suy nghĩ lại, Lãnh Băng Băng quả thật không nói như vậy, nhưng lúc này hắn cũng không dễ dàng bỏ qua, hắn phản bác:



- Cảnh sát tỷ tỷ, chị cũng không phải không nói là tối nay.



- Tóm lại hôm nay tôi rất bận, không có thời gian đi ăn cơm với cậu.



Lãnh Băng Băng hừ một tiếng, nàng dù chết cũng không đi dùng cơm với tên lưu manh này.



- Dù bận thế nào cũng phải ăn cơm chứ?



Hạ Thiên nói.



- Tôi ăn thức ăn nhanh ở trong đồn cảnh sát. Nguồn truyện: Truyện FULL



Lãnh Băng Băng nghiến răng.



- Không sao, tôi cùng chị ăn thức ăn nhanh.



Hạ Thiên ra vẻ không ngại.



- Tự mình pha mì mà ăn.



Lãnh Băng Băng dùng ánh mắt hung hăng nhìn Hạ Thiên.



- Không sao, tôi không ngại cùng ăn một tô mỳ với chị.



Hạ Thiên cười hì hì nhìn Lãnh Băng Băng.



Mọi người đưa mắt nhìn nhau, bọn họ đột nhiên hiểu ra vì sao mà Hạ Thiên cưa được người đẹp băng giá, loại năng lực tùy cơ ứng biến và quất chặt không tha này đúng là quá khủng, bọn họ tự nhận không theo được.



Mà Lãnh Băng Băng chợt sinh ra cảm giác tan vỡ, nàng đột nhiên rống lên với Hạ Thiên:



- Hôm nay tôi không ăn cơm.