Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 1128 : Biết rõ cái gì gọi là trở lại nguyên trạng không?

Ngày đăng: 04:56 20/04/20




- Không hổ danh là con cháu của Triệu gia, Tiểu Triệu công tử cũng rất có khí khái đảm đương.



Cố Hàn Phong cười nhạt 1 tiếng:



- Nếu đã như vậy thì ta đây sẽ thỏa mãn nguyện vọng cho cậu.



- Này, dừng tay.



Trứớc khi Cố Hàn Phong muốn bẻ gãy tay của Triệu Hiểu Trác thì Tiểu Yêu Tinh chợt nôn nóng, nàng nhanh chóng nhảy xuống xe, sau đó trừng mắt nhìn Cố Hàn Phong.



- Nếu anh dám bẻ gãy tay Hiểu Trác, tôi sẽ để chồng bẻ gãy tay của anh.



Cố Hàn Phong quay đầu nhìn Tiểu Yêu Tinh, ánh mắt có chút cô đọng:



- Vị này có lẽ là thiếu nữ thiên tài của Triệu gia, là Triệu Yêu Yêu tiểu thư phải không?



- Đúng vậy, tôi là Triệu Yêu Yêu, mau thả Hiểu Trác ra, nếu không tôi sẽ cho anh đẹp mặt.



Tiểu Yêu Tinh thở phì phò nói.



- Yêu Yêu tiểu thư, sau khi tôi bẻ gãy tay thì sẽ thả hắn ra.



Cố Hàn Phong cười nhạt 1 tiếng, hắn vừa nói xong thì đột nhiên vặn tay, 1 tiếng rắc vang lên, xương cổ tay của Triệu Hiểu Trác đã gãy.



Triệu Hiểu Trác đau đến mức đổ mồ hôi lạnh, nhưng hắn vẫn không kêu 1 tiếng, cố gắng nhịn được.



- Anh.. Anh dám bẻ gãy tay của Hiểu Trác?



Tiểu Yêu Tinh đầu tiên là giật mình, sau đó nàng rất tức giận:



- Tôi đã cảnh cáo anh, không cho phép anh bẻ gãy tay Hiểu Trác.



- Đã để Yêu Yêu tiểu thư thất vọng rồi.



Cố Hàn Phong lúc này cuối cùng cũng buông Triệu Hiểu Trác, giọng điệu vẫn rất bình thản:



- Đáng tiếc dù có đại ca là Triệu công tử của cô ở đây, tôi cũng sẽ làm như vậy, dù biết Triệu gia các người là đệ nhất gia tộc thủ đô, nhưng tôi muốn cho các người biết, Cố Hàn Phong tôi không sợ các người.



Một ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng đảo qua người Triệu Hiểu Trác và Tiểu Yêu Tinh, Cố Hàn Phong tiếp tục nói:



- Tôi không muốn coi Triệu gia các người là địch, nhưng các người cũng đừng tùy ý ức hiếp chúng tôi, hy vọng sau đây các người quay về có thể chuyển cáo những lời này cho vị đại ca kia.



- Hừ, tức chết ta.



Tiểu Yêu Tinh nổi giận, nàng hướng về chiếc xe Hummer nói 1 câu:



- Chồng, đến đây mau, giúp em bẻ gãy tay tên này ra.



Hạ Thiên nghe Tiểu Yêu Tinh gọi mình, cuối cùng cũng chậm rãi xuống xe. Thật ra hắn cũng không muốn quan tâm đến chuyện này, dù sao người bị đánh cũng là Triệu Hiểu Trác, không có quá nhiều quan hệ với hắn. Khi thấy Triệu Hiểu Trác bị đánh thì hắn còn cảm thấy có chút vui sướng, ai bảo tên kia không bao giờ khách khí với hắn?



Nhưng bây giờ Tiểu Yêu Tinh gọi, Hạ Thiên cũng chỉ có thể đi ra, kết quả là hắn đi đến trước mặt Cố Hàn Phong rồi lười biếng nói:



- Này, tự bẻ gãy tay hay để anh đây ra tay?


- À, biết rồi thì cút đi.



Hạ Thiên phất tay hời hợt nói.



Vẻ mặt Cố Hàn Phong chợt trở nên âm trầm, hắn dùng ánh mắt quái dị nhìn Hạ Thiên, sau đó xoay người bỏ đi. Tuy vừa rồi hắn không nhận ra Hạ Thiên, nhưng hắn tuyệt đối nghe qua cái tên Hạ Thiên.



- Vợ, chúng ta về thôi.



Hạ Thiên lúc này nói với Tiểu Yêu Tinh.



- Được.



Tiểu Yêu Tinh khẽ gật đầu, lúc này nàng thật sự muốn vội vàng về nhà luyện công.



Tiểu Yêu Tinh nhìn Triệu Hiểu Trác mà có chút lo lắng:



- Này, Hiểu Trác, anh còn lái xe được không?



- Có thể lái xe, nhưng vợ này, chúng ta không nên ngồi xe của cậu ta, nếu không sẽ đầy phiền toái.



Hạ Thiên ôm eo rồi bế Tiểu Yêu Tinh lên:



- Chúng ta cứ như thế nà mà chạy về là được.



Triệu Hiểu Trác chợt sững sờ, sau đó hắn mới nhớ ra vấn đề, hắn lấy điện thoại ra bấm số của Triệu công tử, hắn cần nói những chuyện xảy ra ngày hôm nay cho đại ca của mình.



… …



Sau khi Hạ Thiên thật sự ôm Tiểu Yêu Tinh chạy về biệt thự, Tiểu Yêu Tinh cũng thật sự bắt đầu tu luyện. Lúc này Hạ Thiên thật sự nhàm chán, điều này cũng làm hắn buồn bực, thủ đô có nhiều vợ, sao lại không có người nào đến vui chơi với hắn?



Hạ Thiên nhàm chán nên lấy điện thoại ra, hắn cũng không phải điện thoại cho các bà vợ ở thủ đô mà gọi cho Lãnh Lãnh Băng ở thành phố Giang Hải.



Đáng tiếc là Lãnh Lãnh Băng tuy tiếp điện thoại nhưng không nói được vài câu thì cúp máy, vì cục công an bên kia có chuyện gấp.



- Xem ra chỉ còn có thể tìm vợ Y Y mà thôi.



Hạ Thiên lầm bầm, thật ra hắn đã biết Y Tiểu Âm ở Y Nhân Các, nhưng khi hắn chuẩn bị đứng lên tìm người thì điện thoại lại vang lên.



Là 1 số điện thoại lạ, nhưng Hạ Thiên đang nhàm chán, vì vậy hắn nhấn nút nghe ngay lập tức:



- Alô, ai vậy?



- Tiểu tử, là ta.



Âm thanh bên kia truyền đến làm cho Hạ Thiên có chút bất ngờ, nhưng tuyệt đối không xa lạ:



- Tiểu tử, bây giờ đang ở thủ đô phải không?



-o0o-