Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 1134 : Đường phèn hồ lô

Ngày đăng: 04:56 20/04/20




Nửa giờ sau trên thành cổ, 1 đôi thiếu niên nam nữ tay nắm tay đi dạo, thiếu niên nhìn có vẻ bình thường, cô gái thì rất đáng chú ý, váy dài xinh đẹp, gương mặt tuyệt mỹ, khí chất cao quý, ngũ quan và màu da khác biệt với người Trung Quốc, tất cả đều làm cho người ta phải chú ý đến nàng.



Thiếu nữ chốc chốc lạ phát ra những tiếng cười như chuông bạc, những ngón tay mảnh khảnh của nàng chỉ tay vào khắp nơi, giống như mọi thứ đều rất đáng ngạc nhiên.



- Chồng, kia là thứ gì?



- Là đường hồ lô.



- Cái gì là đường hồ lô?



- Là hồ lô làm từ đường phèn.



- Đường phèn là thứ gì?



- Là đường mà thôi.



- Có thể làm thành hồ lô như vậy sao?



- Có thể.



- Hì hì, chồng gạt người.



… …



Nghe được những lời đối thoại của 2 người phía trước, vẻ mặt của 2 người phía sau đều biến thành màu xám, cả 2 đưa mắt nhìn nhau, đều cười khổ.



Cặp nam nữ này là 1 người Trung Quốc và 1 người ngoại quốc, đều hơn 30, tướng mạo không tệ, nam cao lớn anh tuấn, nữ quyến rũ động lòng người. Nhưng bọn họ cũng không phải đến đây dạo phố, chỉ là tùy tùng của 2 người phía trước mà thôi.



Cặp nam nữ phía trước tất nhiên sẽ là Hạ Thiên và công chúa Sama, cặp nam nữ phía sau, nam tên là Hoắc Chinh, nữ là Fadini.



Tuy Hạ Thiên cảm thấy không cần đại sứ quán sắp xếp, nhưng Mộc Hàm thấy trực tiếp bắt cóc công chúa của người ta là không tốt, làm chẳng tốt sẽ phát sinh sự kiện ngoại giao, vì vậy trước tiên nàng sẽ hiệp thương trước cho chắc.



Nhưng dù là Hạ Thiên hay công chúa Sama cũng không thích bị quá nhiều người đi theo, cuối cùng sau hơn 10 phút hiệp thương, 2 bên mới chấp nhận 1 phương án cuối cùng, bên phía đại sứ quán cử 1 người đi theo, mà phía Trung Quốc cũng cho 1 người đi theo.



Phía đại sứ quán phái ra 1 nữ nhân viên, nàng là Fadini, trên danh nghĩa chỉ là 1 tiểu kiều của đại sứ quán, thực tế chính là vệ sĩ của công chúa Sama.



Hoắc Chinh tất nhiên là nhân viên bên phía Trung Quốc, cũng có danh nghĩa là nhân viên bộ ngoại giao, thực tế Mộc Hàm nói cho Hạ Thiên biết, Hoắc Chinh là người Long tổ.



Thật ra Hạ Thiên hy vọng Mộc Hàm đi theo mà không phải là Hoắc Chinh, nhưng Mộc Hàm thấy như vậy là không tốt, tuy nàng không ngại Hạ Thiên đứng trước mặt mình mà yêu thương công chúa Sama, nhưng nếu để cho người đại sứ quán thấy Hạ Thiên vừa ôm mình vừa ôm công chúa Sama đi dạo, điều này sẽ phát sinh nhiều vấn đề.



Mãi đến bây giờ Fadini vẫn còn chưa hiểu vì sao công chúa Sama lại thích 1 người đàn ông Trung Quốc nhìn hết sức bình thường và nói chuyện cũng không ra gì như vậy.


Hạ Thiên nhìn qua rồi trả lời.



- Hì hì, chồng gạt em, thứ kia chắc chắn không phải làm từ bông.



Công chúa Sama cuời khanh khách, sau đó nàng kéo Hạ Thiên chạy đến.



Fadini nhìn Hoắc Chinh, nàng chần chừ 1 chút rồi hỏi:



- Hoắc tiên sinh, anh hiểu rõ về Hạ tiên sinh không?



Lúc này Fadini chợt sinh ra xúc động muốn biết công chúa Sama vì sao lại vừa ý tên Trung Quốc kia.



- Fadini tiểu thư, tôi không biết nhiều về cậu ấy.



Hoắc Chinh lắc đầu:



- Tôi chỉ biết cậu ấy là 1 người thần kỳ.



Hoắc Chinh thật sự không biết nhiều về Hạ Thiên, nhưng chẳng qua cũng không quá ít, nhưng hắn cũng không nói cho Fadini. Thật ra hắn cũng vừa hâm mộ vừa ghen ghét Hạ Thiên, năm xưa hắn cũng được gặp người đẹp tóc vàng của Long tổ, nhưng Hạ Thiên đã cướp lấy Mộc Hàm, điều này đủ để hắn phải hâm mộ.



Hâm mộ thì hâm mộ, Hoắc Chinh tự mình hiểu lấy, hắn không có năng lực đi cướp đoạt với Hạ Thiên. Dù không có Hạ Thiên thì Mộc Hàm cũng không vừa ý hắn, vì vậy cũng chẳng có vấn đề gì.



Sau khi biết Hạ Thiên tán đổ công chúa Sama thì Hoắc Chinh cũng có chút tự hào, hắn cảm thấy người này rất giỏi.



- Là đàn ông thần kỳ?



Tuy Fadini mở miệng hỏi thăm đã biết Hoắc Chinh sẽ không nói cụ thể, nhưng nàng thấy trả lời như Hoắc Chinh là quá qua loa, 1 người đàn ông lừa được trái tim của công chúa Sama đúng là thần kỳ, nếu không thì sẽ là kẻ lừa đảo.



Fadini vẫn căng thẳng xem xét 4 phía, nhưng Hoắc Chinh thì chẳng quan tâm, cả buổi chiều không có vấn đề, tất cả đều bình thường, không có gì xảy ra.



Công chúa Sama lần đầu tiên đến thành cổ, nàng thấy tất cả đều mới mẻ, vì vậy nàng rất vui vẻ. Thời gian trôi qua khá nhanh, vô tình đã đến tối, lúc này lại có vấn đề, Fadini muốn đưa công chúa Sama về đại sứ quán, mà Hạ Thiên muốn đưa công chúa Sama về chỗ của mình.



- Chồng, em còn phải đến đại sứ quán, ngày mai anh đến tìm em được không?



Công chúa Sama tuy không tình nguyện tách ra với Hạ Thiên, nhưng bây giờ nàng cũng không dám đi qua đêm với hắn, vì vậy nàng chủ động muốn quay về đại sứ quán.



Hạ Thiên cũng không hứng, nhưng lúc này điện thoại của hắn vang lên, lần này là 1 số điện thoại không quá xa lạ, là số của Tam sư phụ Lữ Nhân.



-o0o-