Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 1164 : Anh chỉ biết để cho người ta phải hối hận

Ngày đăng: 04:57 20/04/20




- Tiểu thư, em ra mở cửa.



A Cửu nhanh chóng đi ra rồi quay về:



- Tiểu thư, Trình Chí Cao của Trình gia đến đây.



- Anh của Trình Hạo?



Y Tiểu Âm nhíu mày:



- Đến đây làm gì?



- Nói rằng muốn tiểu thư chữa bệnh cho Trình Hạo, mà em cảm thấy sự việc không đơn giản như vậy.



A Cửu trả lời.



Y Tiểu Âm có hơi suy nghĩ, sau đó nàng mở miệng:



- Vậy nói cho Trình Chí Cao biết, anh ấy phải hẹn trước.



- Tiểu thư, em sẽ đi chuyển lời.



A Cửu đi về phía cửa lớn.



Nhưng chưa đến một phút sau A Cửu đã quay lại:



- Tiểu thư, anh ta nói tình hình của Trình Hạo rất nặng, sợ rằng không đợi được quá lâu, hơn nữa còn nói là Nhạc tiên sinh giới thiệu đến đây.



- Trình Hạo bị thương cũng không phải một ngày, nếu thật sự không thể đợi quá lâu thì đã chết rồi. Hơn nữa chị biết thương thế của Trình Hạo đã ổn định, không nguy hiểm đến tính mạng, chỉ cần có chút thời gian là tốt.



Y Tiểu Âm nói:



- A Cửu, nói cho Trình Chí Cao biết, muốn xem bệnh phải dựa theo quy củ.



- Nhưng Nhạc tiên sinh bên kia... ....



A Cửu có chút chần chừ.



Y Tiểu Âm chậm rãi nói:



- A Cửu, chị hy vọng em hiểu, dù là quá khứ hiện tại hay tương lai thì Y Tiểu Âm này không cần phụ thuộc vào bất kỳ ai, cũng chưa từng phụ thuộc vào bất kỳ kẻ nào. Nhạc tiên sinh đã giúp chúng ta, chị cũng đã từng xem bệnh cho Nhạc lão gia, chị cũng không nợ nần gì anh ta. Còn những lời đồn đãi trong thủ đô, người khác có lẽ không biết, nhưng em nên hiểu, đó chẳng qua chỉ là tin đồn mà thôi, dù Nhạc tiên sinh nghĩ thế nào, đối với chị thì anh ta không khác gì người khác.



- Biết rồi, tiểu thư, em sẽ đi nói rõ ràng với Trình Chí Cao.



A Cửu khẽ gật đầu, sau đó nàng nhanh chóng đi ra.



Lúc này phải ba phút sau A Cửu mới quay lại.



- Tiểu thư, Trình Chí Cao đã đi rồi, nhưng nhìn bộ dạng có vẻ rất tức giận.



Vẻ mặt A Cửu có chút bất an.



- Không cần quan tâm.



Y Tiểu Âm rất bình tĩnh, đối với nàng thì Trình Chí Cao căn bản chẳng là gì, dù có tức giận hay không cũng chẳng ảnh hưởng gì đến nàng.



... ....



Lúc này Hạ Thiên đang dùng cơm trưa ở một nhà hàng ven đường, đồng thời cũng đang nghĩ xem sau khi ăn xong sẽ làm gì. Hắn bắt đầu có chút bực bội vì giả bị thương, vì như lúc này hắn có rất nhiều việc chẳng thể xử lý được. Ví dụ đến bây giờ hắn vẫn chưa thể đi tìm vợ Đại Yêu Tinh, cũng vài ngày chưa gặp vợ công chúa.



Nhưng nếu đã giả vờ bị thương thì cứ làm một lần cho xong, nhưng hắn cảm thấy nó không có lợi, vì đám kẻ địch kia vẫn chưa ló đầu ra. Đám khốn kiếp muốn gài bom nổ chết vài bà vợ ở Giang Hải vẫn chưa xuất hiện, mà thằng khốn nào đó gài bom lên người vợ công chúa cũng chẳng thấy đâu.



- Nếu tất cả đều ngu như đám người Viên gia thì quá tốt, như vậy mình có thể xử lý tất cả một cách nhanh gọn.



Hạ Thiên thì thào nói, đồng thời hắn cũng buông đũa, một bàn ăn bị hắn tiêu diệt sạch sẽ.


- Phải không?



Grace cười khúc khích:



- Hạ Thiên, anh quen thuộc thủ đô không? Em muốn đi đến tường thành, anh biết đường



không?



- Không biết, thật ra anh cũng không quen thuộc chỗ quái quỷ này.



Hạ Thiên thành thật trả lời.



- Anh cũng không biết?



Grace tỏ ra ngây người:



- Vậy sao anh còn lên xe?



- Người đẹp nói anh lên xe, tất nhiên anh phải chiều ý ngay. Nguồn: https://truyenfull.vn



Hạ Thiên tỏ ra đương nhiên.



- Hì hì, không ngờ người Trung Quốc cũng trực tiếp như vậy.



Grace có chút ngạc nhiên, sau đó nàng cười quyến rũ với Hạ Thiên:



- Anh không biết đường, em cũng không, vậy chúng ta đổi chỗ khác.



- Ok, đi đâu cưng?



Hạ Thiên đồng ý ngay.



- Là anh nói đấy nhé, chút nữa đừng hối hận à nha.



Trong mắt Grace có chút biểu hiện quỷ dị.



- Trước nay anh đây chưa từng hối hận.



Hạ Thiên lười biếng nói, trong lòng thầm nói:



- Anh chỉ biết cho người ta hối hận mà thôi.



Grace không nói nữa, nàng khởi động xe rồi phóng đi.



Mười phút sau xe vào một khu biệt thự độc lập rồi dừng lại.



- Xuống xe.



Grace nói với Hạ Thiên.



- Đây là chỗ nào?



Hạ Thiên mơ hồ hỏi.



- Đây là địa phương mà anh sẽ hối hận.



Grace cười quyến rũ, sau đó một khẩu súng chĩa lên lưng Hạ Thiên.



Grace không đợi Hạ Thiên kịp nói mà lấy còng khóa tay Hạ Thiên:



- Nếu không muốn chết thì trước tiên tự khóa tay lại, chỉ cần anh hợp tác, tôi đảm bảo anh sẽ sống rất khá.