Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 1175 : Kiểm tra thân thể cho chị

Ngày đăng: 04:57 20/04/20




- Nói cho hắn biết, tôi không khỏe, cũng không muốn gặp ai cả.



Y Tiểu Âm thản nhiên nói, sau đó nàng đứng lên đi vào phòng trong, A Cửu cũng nhanh chóng đuổi kịp.



Thập Cửu muội tất nhiên cũng không nói thêm điều gì, nàng nhanh chóng đi ra ngoài cửa.



Y Tiểu Âm cũng không quan tâm đến phản ứng của Nhạc Chi Phong, bây giờ nàng chỉ quan tâm đến sự an toàn của mình và A Cửu.



Còn Âm Y môn hoặc là Hạ Thiên đối với nàng cũng không còn quá quan trọng.



Tất nhiên Y Tiểu Âm không quan tâm đến Hạ Thiên cũng không có nghĩa là ở thủ đô này không có người không quan tâm, lúc này Đại tiểu thư ở Thường gia sau khi bận rộn cả buổi tối không thấy Hạ Thiên thì lập tức điện thoại đi, nhưng rõ ràng là bên kia tắt máy.



- Chồng chạy đi đâu rồi nhỉ?



Sở Dao thầm nói:



- Chẳng lẽ lại đi yêu đương vụng trộm với Tống Ngọc Mị kia rồi?



Sở Dao thầm oán Tống Ngọc Mị vài câu, sau đó cũng không muốn tiếp tục đi tìm Hạ Thiên.



Thực tế bây giờ nàng có việc cần hoàn thành, đó chính là hắc đạo thủ đô trên danh nghĩa là thống nhất, nhưng nếu thật sự muốn dung nhập thế lực của Bạch Tiểu Lỗi và Thường gia lại với nhau thì còn cần nhiều thời gian. Nhưng đối với một người từ nhỏ đến lớn đều vùng vẫy trong hắc đạo như Sở Dao thì căn bản không có vấn đề, hơn nữa còn là chuyện mà nàng thích làm nhất. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL



... ....



Thành phố Giang Hải.



Biệt thự số mười ba khu dân cư Cảnh Uyển.



Lãnh Băng Băng chợt giật mình thức giấc, nàng nhìn đồng hồ, bây giờ đã hơn hai giờ chiều.



- Trời ạ, không ngờ lại ngủ mất.



Lãnh Băng Băng ầm nói một câu, chưa đến mười hai giờ trưa thì nàng đã về nhà, vì chờ Hạ Thiên mà nàng không ăn cơm trưa chỉ ăn hai quả táo, còn tiêu diệt vài quả ô mai.



Bây giờ ô mai trong siêu thị cũng không nhiều loại, vì vậy nàng cũng không có nhiều lựa chọn, sau khi ăn xong thì nàng ngồi trên ghế sa lông xem tivi, nào ngờ mới xem



được một lúc đã ngủ đến bây giờ mới tỉnh lại.



Lãnh Băng Băng xoa đầu, nàng vô thức nhìn khắp bốn phía nhưng không thấy hình bóng quen thuộc kia, vì thế nàng có chút thất lạc, xem ra hắn vẫn chưa về.



- Hay là lên lầu đi ngủ?



Lãnh Băng Băng phát hiện mình khá buồn ngủ, vì vậy mà đứng lên định đi lên lầu, nhưng nàng vừa đứng lên đã ngây người, vì nàng thấy một người từ phòng bếp đi ra.



- Băng Băng, chị đã tỉnh rồi.



Người này nở nụ cười sáng lạn với nàng, đó là Hạ Thiên.




Tiêu Thủy Sinh có chút ngượng ngùng, hắn lắc đầu:



- Lúc đó tôi không có mặt trong phòng bệnh, chỉ có vợ tôi ở đó mà thôi.



- Đúng vậy!



Hàn Tiếu Tiếu đón lời:



- Quả thật có người vào, tôi thấy bọn họ giống như thượng đế và thiên sứ.



Trình thiếu gia lấy ra hai tấm ảnh đưa cho Hàn Tiếu Tiếu:



- Chị xem, có phải một nam một nữ này là bọn họ không?



Hàn Tiếu Tiếu nhận lấy tấm ảnh nhìn một chút rồi ngẩn ngơ:



- Điều này, người đàn ông có vẻ hơi giống... ....



- Chị xem tấm ảnh người phụ nữ đi.



Trình thiếu gia ở bên cạnh nhắc nhở một câu.



Hàn Tiếu Tiếu cầm lấy tấm hình và nhìn thoáng qua, sau đó lập tức hô lên:



- Á, cô ấy, đúng là cô ấy, tóc vàng, rất đẹp, như thiên sứ.



Sau khi đối chiếu thì Hàn Tiếu Tiếu khẽ gật đầu:



- Không sai, chính là bọn họ, là hai người bọn họ.



- Các người có quan hệ rất thân thiết với Tiêu Đại Minh sao?



Trình thiếu gia thu hồi tấm ảnh:



- Vậy các người nói cho bọn họ biết một chuyện.



- Không biết chuyện mà Trình thiếu gia muốn nói là gì?



Tiêu Thủy Sinh vội vàng hỏi.



- Nói cho Tiêu Đại Minh biết, đứa con ông ta cần tìm đang ở thủ đô.



Trình thiếu gia thản nhiên nói;



- Thuận tiện chúc mừng ông ta, con của ông ta là thần y đệ nhất thiên hạ, là Hạ Thiên.