Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 1276 : Nam thắng nữ thua

Ngày đăng: 04:59 20/04/20




- Sao? Hạ độc?



- Không thể nào? Ai hạ độc với chúng ta?



- Hừ, con bà nó, thằng nào chơi bố, muốn chết sao?



- Thuốc trừ sâu, tám phần là do thôn dân làm ra, nhưng chúng ta nào có đắc tội với bọn họ?



- Không những chẳng đắc tội với bọn họ, tổ làm phim chúng ta còn cho bọn họ khá nhiều lợi ích.



...



Ai cũng kích động, điều này cũng bình thường, bọn họ thiếu chút nữa thì bị hạ độc chết, sao không kích động cho được?



- Tiểu bại hoại, thật sự có người hạ độc sao?



Liễu Mộng lúc này cũng hỏi một câu.



Mọi người nghe vậy thì cuối cùng cũng an tĩnh trở lại, ai cũng nhìn Hạ Thiên, chờ câu hỏi của hắn. Dù sao thì lúc này hắn cũng thật sự có quyền lên tiếng.



- Tôi cảm thấy chờ bọn họ quét dọn xong, tôi vào thăm dò sẽ biết ngay.



Hạ Thiên thuận miệng nói.



- Điều này...Hạ Thiên, có nên báo cảnh sát không? Nếu báo cảnh sát thì chúng ta không cần phải thu dọn, vì như vậy là phá hoại hiện trường.



Địch Viện lúc này không khỏi hỏi, cuối cùng nàng ngượng ngùng bổ sung một câu:



- Tôi thấy các bộ phim đều nói như vậy.



- Báo cảnh sát làm gì? Tìm ra kẻ hạ độc, sau đó bắt hắn uống hết thuốc là được.



Hạ Thiên thuận miệng nói:



- Cứ để bọn họ tiếp tục quét dọn, không nên động vào thức ăn và những thứ khác, tôi có thể tìm ra thuốc trừ sâu đến từ nơi nào.



- Viện Viện, dù chúng ta báo cảnh sát thì cũng phải rất lâu mới đến, bây giờ là buổi tối, nói không chừng ngày mai bọn họ mới đến. Anh thấy không cần báo cảnh sát, cứ để Hạ Thiên giải quyết là được.



Đái Kim khẽ nói với Địch Viện.



Liễu Mộng lại kéo tay Hạ Thiên:



- Tiểu bại hoại, tôi thấy lúc này bọn họ khó thể nào dọn sạch được, hay chúng ta đến sòng bạc chơi trước, tối về rồi tính.



- Được rồi.



Hạ Thiên cũng không có vấn đề, dù điều tra ai hạ độc hay đến sòng bạc cũng không có hứng thú quá lớn, Liễu Mộng muốn đến sòng bạc thì hắn sẽ đưa đi.



Khi thấy Hạ Thiên đồng ý, Liễu Mộng kéo tay Hạ Thiên, tay kia kéo tay Địch Viện:



- Viện Viện, chúng ta đi thôi.



Lúc này Địch Viện thiếu chút nữa bị hạ độc chết, thật ra nàng cũng không còn hứng thú đi đến sòng bạc, nhưng bây giờ bị Liễu Mộng lôi kéo, nàng cũng đành phải dẫn đường cho Liễu Mộng. Trong lòng nàng thầm nghĩ, Mộng Mộng này đúng là, dù chuyện gì phát sinh cũng không quan tâm, chẳng lẽ vì ngực lớn nên tim nhỏ?




Tên đàn ông đầu trọc thúc giục.



- Chị Mộng, chị thật sự muốn chơi sao?



Hạ Thiên bất đắc dĩ hỏi.



- Này, người ta chơi chưa hết hứng.



Liễu Mộng bỉu môi.



- Được rồi, tôi giúp chị lấy tiền.



Hạ Thiên không còn biện pháp nào khác nhìn về phía Đái Kim:



- Trước tiên anh đem tiền đưa cho tôi, tôi đánh thắng chút tiền cho chị Mộng chơi.



- Huynh đệ, cậu tự thân xuất mã sao? Hay quá.



Đái Kim chợt hưng phấn, hắn rút hết tiền mặt đưa cho Hạ Thiên.



- Chị Mộng, chị chờ chút, tôi đi thắng chút tiền cho chị chơi.



Hạ Thiên tiếp nhận tiền, sau đó lên tiếng với Liễu Mộng rồi đi về chiếu bạc.



- Được.



Liễu Mộng chợt vui vẻ, nàng liếc mắt nhìn tên đàn ông đầu trọc:



- Này, tôi không mượn tiền của ông, tôi ghét nhất là cho vay nặng lãi.



Địch Viện không biết nói gì hơn, vừa rồi Liễu Mộng còn định mượn tiền, bây giờ nói rất ghét cho vay nặng lãi, đúng là thay mặt quá nhanh.



Tên đàn ông đầu trọc thấy bị hớ thì có chút khó coi.



Vài phút sau, khi hắn phát hiện Hạ Thiên liên tục thắng vài trăm ngàn thì vẻ mặt càng thêm khó coi. Nhưng vài phút sau vẻ mặt hắn lại dễ nhìn hơn, vì hắn phát hiện tiền mà Hạ Thiên thắng lại bị Liễu Mộng thua.



Nửa giờ sau tình huống trong sòng bạc có chút quỷ dị, trong sòng bạc chỉ có hai chiếu bạc, một là Hạ Thiên, một là Liễu Mộng, là hai nhân vật chính. Hạ Thiên liên tục thắng, Liễu Mộng liên tục thua, khi Liễu Mộng thua thì lại tìm Hạ Thiên lấy tiền, sau đó tiếp tục thua. Cứ như vậy mà thắng thua cứ cân đối, vì vậy mà sòng bạc cũng không ngại Hạ Thiên thắng, vì cuối cùng Liễu Mộng cũng thua.



Nhưng sau khi tình huống quỷ dị xảy ra, nhiều người phát hiện Hạ Thiên thắng thì bắt đầu đặt cược theo, lúc này sòng bạc thua càng nhiều.



- Này, huynh đệ, đã không còn sớm, cậu cũng nên về thôi.



Cuối cùng tên đàn ông đầu trọc đến trước mặt Hạ Thiên, hắn vỗ vai Hạ Thiên rồi chỉ Liễu Mộng cách đó không xa:



- Có một ngôi sao lớn làm bạn gái, đừng lãng phí buổi tối.



- Ai là huynh đệ với chú em?



Hạ Thiên liếc mắt nhìn tên đầu trọc, sau đó lấy tiền thắng đến đưa cho Liễu Mộng:



- Chị Mộng, cho chị, nhanh chóng thua hết đi, rồi chúng ta về.