Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị
Chương 1283 : Là nơi cùng chồng làm việc
Ngày đăng: 04:59 20/04/20
Hạ Thiên nhìn bóng lưng Mai Nhược Đình, sau đó lầu bầu:
- Cô ấy vẫn chưa cho Liễu Kỳ mọc sừng, đúng là quá thần kỳ.
Diệp Mộng Oánh nghe nói như vậy thì có chút dở khóc dở cười:
- Cậu hy vọng Liễu Kỳ bị cắm sừng như vậy sao?
- Tất nhiên rồi, tên kia không phải thứ gì tốt đẹp, mà cũng kỳ quái, Liễu Kỳ kia không biết đã chết rồi hay sao mà đi nước ngoài còn chưa quay về.
Hạ Thiên cảm thấy sự việc có chút thần kỳ, chẳng lẽ Liễu Kỳ kia chết thật rồi?
- Biết đâu ông ta thích ở nước ngoài, hoặc bị người đẹp nước ngoài quyến rũ rồi.
Diệp Mộng Oánh khẽ cười nói.
- Tên kia là thái giám, sao có thể bị người đẹp hấp dẫn? Bị đàn ông hấp dẫn mới đúng.
Hạ Thiên đi đến sau lưng Diệp Mộng Oánh, sau đó hai tay đặt lên vai nàng, xoa bóp vài cái, cuối cùng hai bàn tay bắt đầu đi xuống, chui vào cổ áo, rơi lên vị trí đàn hồi nhất.
Gương mặt trắng nõn của Diệp Mộng Oánh có chút đỏ ửng, nhưng nàng vẫn giả vờ điềm tĩnh ngồi yên trên ghế, đồng thời tiếp tục chuyển chủ đề:
- Không nói đến Liễu Kỳ, có phải cậu đến đây có chuyện không?
- Tất nhiên là có chuyện.
Hạ Thiên khẽ gật đầu.
- Chuyện gì?
Diệp Mộng Oánh hỏi.
- Mỹ nữ tỷ tỷ, tôi đang làm việc đó đây.
Hạ Thiên cười hì hì nói, ngón tay càng thêm linh động.
- Ư...
Diệp Mộng Oánh không khỏi khẽ rên một tiếng, sau đó năn nỉ:
- Chồng, không cần như vậy, nơi này là phòng làm việc, tôi còn nhiều việc cần phải làm, nếu cậu muốn, đến tối tôi đến với cậu.
- Mỹ nữ tỷ tỷ, nơi này là phòng làm việc, đúng là phòng làm việc, đây là chỗ làm việc với chồng.
Hạ Thiên cười hì hì:
- Vì vậy, trước tiên chị phải làm việc đúng đắn với chồng cái đã.
- Nào có người nào nói như cậu...Ư...Đừng, đóng cửa lại...
Diệp Mộng Oánh khẽ gật đầu:
- Sau này tập đoàn Thần Y chúng ta sẽ dùng rất nhiều dược liệu, tuy trên thị trường cũng có thể thu mua được, nhưng nguyên vật liệu bị người khác khống chế cũng không tốt.
Quan trọng là bây giờ có rất nhiều vấn đề về chất lượng dược liệu, chúng ta muốn sản phẩm của mình hoàn toàn đáng tin cậy, như vậy thì tương lai phải có căn cứ dược liệu của mình.
- Cũng đúng.
Hạ Thiên khẽ gật đầu:
- Mỹ nữ tỷ tỷ, tôi có thể học cách trồng dược liệu của thần tiên tỷ tỷ.
- Chồng, cũng không cần cậu đi học, tôi cũng không cần cậu tự tay làm việc, nhưng nếu có người hiểu được phương diện này, chúng ta có thể học hỏi.
Diệp Mộng Oánh nói:
- Thật ra Tiểu Kiều đã mua tất cả đất đai quanh Thanh Phong Sơn, tôi chuẩn bị cho người khảo sát, để xem chung quanh có đất phù hợp trồng dược liệu hay không, nếu có, chúng ta có thể lập căn cứ dược liệu ở bên đó.
- Vậy cũng được, lần sau tôi sẽ hỏi thần tiên tỷ tỷ, để xem chị ấy có hứng thú hay không?
Hạ Thiên cũng không quá quan tâm đến việc này.
- Ừ!
Diệp Mộng Oánh cũng không tiếp tục hỏi, vì chưa thể áp dụng ngay được, tất nhiên khi nàng xử lý xong những công tác bận rộn, nàng sẽ bắt tay vào thiết lập khu căn cứ dược liệu.
Hai người ăn xong bữa sáng, Hạ Thiên cũng không theo Diệp Mộng Oánh vào trong phòng làm việc, vì lần này nàng thật sự muốn làm việc, mà không muốn làm với chồng.
Hạ Thiên cảm thấy rất nhàm chán, cũng tự giác rời đi.
...
Trong khu nuôi dưỡng trẻ em cơ nhỡ.
Phòng làm việc của Liễu Vân Mạn.
- Liễu tiểu thư, có cặp vợ chồng muốn gặp chị.
Một cô gái trẻ tiến vào phòng làm việc nói với Liễu Vân Mạn.
- Bọn họ có chuyện gì không?
Liễu Vân Mạn hỏi.
- Không, nhưng bọn họ còn dẫn theo một đứa bé. Nguồn truyện: Truyện FULL
Cô gái trẻ trả lời.