Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 1291 : Trò đùa của Kiều Phượng Nhi

Ngày đăng: 04:59 20/04/20




Dù trước đó Cố Hàm Sương đã biết không lâu sau mình sẽ được Hạ Thiên trợ giúp tiến vào Kim Đan Kỳ, nhưng lúc này nàng thật sự cảm nhận được Kim Đan trong người, nàng vẫn không thể kích chế được kích động.



Trăm năm qua nàng luôn vì mục đích này mà cố gắng, nàng hầu như bỏ qua tất cả, bỏ qua người nhà, bỏ qua cuộc sống nguyên bản, ẩn cư thâm sơn, khắc khổ tu luyện, vì một ngày có thể bước chân vào cánh cửa tu tiên. Khi Kim Đan đại thành thì sẽ chính thức hoàn thành giấc mộng trăm năm của nàng, vì giấc mộng này mà nàng đã trả giá rất nhiều.



Vì giấc mộng này mà Cố Hàm Sương đã từng không nói chuyện cảm tình với vị hôn phu của mình, vì gánh nặng tình yêu nam nữ sẽ ảnh hưởng đến tu luyện. Trước đó không lâu vị hôn phu kia vì thành tựu Kim Đan mà không tiếc bán nàng cho một người đàn ông khác.



Khoảng thời gian gần đây Cố Hàm Sương rõ ràng cảm nhận được tu tiên có thể làm cho người ta điên cuồng, dù là Trang Vận Đông, Gia Cát Vấn Thiên đều điên cuồng vì



Kim Đan. Nhưng trăm năm trước nàng thấy đám người tu tiên dần bỏ mạng, nàng cũng dần mất hy vọng.



Nhưng bây giờ tất cả đã thay đổi, sau khi gặp mặt Hạ Thiên, tất cả đã khác, nàng chợt phát hiện mình muốn thành Kim Đan, mà điều này lại quá đơn giản. Nàng thậm chí không cần tu luyện, chẳng phải làm gì, Hạ Thiên có thể làm được tất cả.



Lúc này trăm năm tu luyện hình như không có chút ý nghĩa nào, trăm năm đó thậm chí không bằng một cây ngân châm của Hạ Thiên.



Không, vẫn có ý nghĩa.



Giống như những lời của Hạ Thiên nói với Cố Hàm Sương trước đó không lâu, nàng tu luyện trăm năm không phải vì trường sinh bất lão, mà là vì gặp được hắn, gặp được Hạ Thiên hắn. Nếu như nàng không tu luyện trăm năm, nàng đã sớm là đống tro cốt, nàng sao có thể gặp được Hạ Thiên lúc này còn chưa đến hai mươi tuổi?



Trăm năm có thể gặp mặt nhau, Cố Hàm Sương dùng trăm năm tu luyện để đổi lấy cơ hội được gặp Hạ Thiên, và người đàn ông này có thể dùng y thuật thần kỳ của hắn để cho nàng đạt thành ước nguyện. Mà sau này nàng sẽ thuộc về hắn, chỉ thuộc về hắn, một mình hắn mà thôi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - https://truyenfull.vn



- Thiếu gia, để tôi cởi áo cho cậu.



Khi Hạ Thiên cố gắng cởi thắt lưng cho Cố Hàm Sương, lúc này Cố Hàm Sương cũng đặt tay lên người hắn.



Tối nay Cố Hàm Sương dùng hết toàn lực, cố gắng hầu hạ, nàng dùng phương pháp trực tiếp nhất để cảm tạ người đàn ông của mình. Dù ở phương diện này nàng chưa có nhiều kỹ xảo, nhưng sự nhiệt tình của nàng cũng làm cho Hạ Thiên cảm giác được rất rõ.



Sáng sớm.



Hạ Thiên vừa nhắm mắt định nghỉ ngơi một lát thì bị đánh thức bởi tiếng gõ cửa, đồng thời còn kèm theo âm thanh mất hứng của Kiều Phượng Nhi:



- Này, dậy, dậy!



- Tôi vừa mới ngủ.



Hạ Thiên mất hứng trả lời.



- Kiều tiểu thư tìm anh có việc, mau ra đây.



Kiều Phượng Nhi càng gõ cửa mạnh tay.



Hạ Thiên nhìn cơ thể hoàn mỹ nằm sấp lên người mình của Sương nha đầu, khoảnh khắc này cũng không muốn bỏ đi. Lúc này nha hoàn đang nằm trên người hắn, đã ngủ say, mà bây giờ hắn thật sự còn chưa thể ngủ.



Hạ Thiên khẽ thoát khỏi cánh tay quấn quanh người của Cố Hàm Sương, hắn cuối cùng cũng phải mặc quần áo, ngáp ra khỏi phòng, nhưng phát hiện Kiều Phượng Nhi


- Được rồi, anh sẽ qua.



Hạ Thiên cuối cùng cũng đồng ý.



- Hì hì, Hạ Thiên ca ca thật tốt, lát nữa em sẽ đứng ở cổng khu dân cư chờ anh.



Vương Tiểu Nha nói rất vui, sau đó cúp điện thoại.



Hạ Thiên phải mặc quần áo đi ra, Kiều Phượng Nhi thấy hắn đi ra thì cũng thở ra một hơi, một lát sau đã ngủ say.



Kiều Hoàng Nhi ở cách vách chợt bực bội, nàng thật sự quá vô tội, nàng không chọc ai, sao mới sáng sớm đã có người giật mền? Sau này nàng quyết định, phải mặc đầy đủ phụ kiện khi đi ngủ.



Hạ Thiên đi đến cổng khu dân cư của Vương Tiểu Nha, khi đó đã thấy nàng đứng ngay cổng. Nàng vẫn mặc váy đồng phục, xinh đẹp phi phàm, động lòng người, nếu không phải vẻ mặt quá ngây thơ, người ta sẽ khôn ngờ nàng chưa đến mười ba tuổi. Vì với cơ thể của nàng, nếu nói là mười sáu cũng có người tin, dù sao thì thiếu nữ mười sáu mới có thể phát dục như Vương Tiểu Nha vào lúc này.



- Hạ Thiên ca ca, anh đến rồi.



Vương Tiểu Nha nhào sang ôm cánh tay Hạ Thiên:



- Đi thôi, anh đang chờ ở cổng trường đại học Giang Hải!



Hạ Thiên kéo tay Vương Tiểu Nha chạy về phía trường đại học Giang Hải, mà nàng còn nói thêm:



- Đúng rồi, Hạ Thiên ca ca, anh của em nói, chúng ta đừng nói ra thân phận thật sự. À, anh ấy nói chúng ta đừng bộc lộ thân phận, vì lúc này bạn gái còn chưa biết thân phận thật sự của anh ấy.



- Anh của em chơi trò giả vờ sao?



Hạ Thiên có chút buồn bực.



- Không phải, anh của em nói không thích những người phụ nữ đến vì tiền, vì vậy anh ấy muốn một người phụ nữ bình thường. Bây giờ anh ấy đang theo đuổi một cô bạn gái cùng lớp, cô ấy không biết anh ấy là đại ca giang hồ.



Vương Tiểu Nha giải thích:



- Hạ Thiên ca ca, thật ra em cảm thấy giả vờ người thường cũng rất thú vị, anh hãy giả vờ theo em, anh nói anh là sinh viên, nhưng đừng nói học ở trường đại học Giang Hải.



- Anh không phải đổi tên đấy chứ?



Hạ Thiên suy nghĩ:



- Cả thành phố Giang Hải này đều biết tên anh.