Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 1349 : Một phóng viên tên là Chính Nghĩa

Ngày đăng: 05:00 20/04/20




- Phóng viên?



Hạ Thiên nhìn người đàn ông trung niên:



- Tôi không thích phóng viên, trước kia có tên phóng viên ngu ngốc muốn bắt chẹt vợ tôi, tôi còn nhớ tên đó là Trương Tín, không biết tên này đã chết chưa?



- Là Trương Tín của báo thế giới kinh doanh sao?



Người đàn ông trung niên cũng không vì những lời nói của Hạ Thiên mà tức giận, hắn còn cười cười gật đầu nói:



- Hạ thần y, phóng viên cũng có không ít những tên bại hoại, nhưng cũng không thiếu những phóng viên tốt, tôi cũng họ Trương, nhưng tên là Trương Chính Nghĩa, tôi thật sự là một phóng viên tốt.



- Ông biết tôi sao?



Hạ Thiên nhìn Trương Chính Nghĩa, người này có tên là Chính Nghĩa, cũng không biết có phải cũng giống tên hay không. Tất nhiên đối với Hạ Thiên thì tên này có chính nghĩa hay không là chẳng quan trọng, quan trọng là đối phương đừng nên gây phiền cho mình, chỉ cần như vậy, dù có chính nghĩa hay không cũng chẳng là vấn đề.



- Không gạt Hạ thần y, trước kia tôi cũng có điều tra về tập đoàn Thần Y, thật ra cũng viết một bài về tập đoàn Thần Y, nhưng đó là phản bác bài viết của Trương Tín, nhưng xem ra Hạ thần y không biết.



Trương Chính Nghĩa trả lời.



Hạ Thiên có chút ngạc nhiên:



- Ủa, nói như vậy là trước đó ông đã từng giúp tôi?



- Hạ thần y, không phải giúp anh, nhưng tôi là một phóng viên tốt, chỉ làm việc theo đúng lương tâm mà thôi.



Trương Chính Nghĩa lắc đầu:



- Tập đoàn Thần y của anh đã trợ giúp cho vô số người, tôi cũng không thể để cho đám phóng viên vô lương tâm hủy diệt nó.



- Yên tâm đi, tập đoàn Thần Y của tôi không thể nào bị hủy diệt.



Hạ Thiên ngáp một cái:



- Nể tình ông đã giúp tôi, vì vậy tôi không đánh văng ông ra ngoài, ông cứ tiếp tục ở lại phỏng vấn, tôi ra ngoài ăn sáng.



- Anh rể, em giúp anh đi mua bữa sáng.



Liễu Vân Anh vội vàng nói.



- Không cần, anh đi nhanh hơn.



Hạ Thiên nói xong thì biến mất trong phòng khách.



Nửa giờ sau Hạ Thiên quay về biệt thự, trong tay là một túi bánh bao, hắn lên lầu gõ cửa phòng của Dạ Ngọc Mị.




Trong mắt Trương Chính Nghĩa lóe lên chút hưng phấn:



- Nếu là tôi điều tra ra được, tôi sẽ nói cho anh biết tên.



- Được, không có vấn đề.



Hạ Thiên sảng khoái đồng ý, sau đó nói số điện thoại của mình cho Trương Chính Nghĩa:



- Đến lúc đó cứ điện thoại cho tôi.



- Cám ơn Hạ thần y, tôi sẽ đi điều tra ngay đây.



Trương Chính Nghĩa lưu lại số điện thoại của Hạ Thiên, sau đó đứng lên cáo từ, còn chuyện phỏng vấn Thẩm Phong thì khỏi, dù sao đó cũng không phải mục đích thật sự của hắn.



Cũng may Thẩm Phong không quan tâm, hắn chỉ muốn lấy lại lý lẽ cho em gái của mình, nếu Trương Chính Nghĩa có thể tìm ra hung thủ sau màn và để cho Hạ Thiên xử lý sạch sẽ, như vậy sẽ là an ủi rất lớn cho em hắn.



Trương Chính Nghĩa đi ra khỏi biệt thự, sau đó leo lên một chiếc xe rồi bấm một số điện thoại:



- Trình tiểu thư, giữa trưa có thể gặp mặt không?



Lúc này Hạ Thiên ở trong biệt thự cũng nhận được một cuộc điện thoại, người gọi đến là Ninh Khiết.



- Chồng, tôi đã xuống máy bay, cậu đang ở đâu? Tôi định bắt xe đến.



Ninh Khiết rõ ràng ngồi trên chuyến bay sớm nhất hôm nay.



Hạ Thiên định đi đón Ninh Khiết nhưng lại không biết sân bay nằm ở nơi nào, vì vậy quyết định đợi nàng đi đến, vì vậy nói địa chỉ biệt thự cho nàng, sau đó ngồi đợi.



- Anh rể, bà vợ nào của anh sắp đến?



Khi Hạ Thiên cúp điện thoại thì Liễu Vân Anh không nhịn được phải hỏi.



Hào Phỉ Phỉ và Thẩm Phong ở bên cạnh nghe vậy thì cảm thấy rất quái dị, Liễu Vân Anh gọi Hạ Thiên là anh rể, mà lại hỏi vợ của Hạ Thiên là ai? Dựa theo lẽ thường thì vợ của Hạ Thiên không phải là chị của Liễu Vân Anh sao?



- Các người sẽ biết ngay thôi.



Hạ Thiên chỉ thuận miệng nói một câu.



Nửa giờ sau.



Ninh Khiết mang theo một túi du lịch nhỏ xuất hiện trước mặt Hạ Thiên. Vài tháng không gặp mà nàng đã trưởng thành hơn rất nhiều, chân dài tít tắp, đường cong càng thêm mê người, cao quý trang nhã đủ để cho Liễu Vân Anh và Hào Phỉ Phỉ ở đây phải cảm thấy tự ti mặc cảm.



Hạ Thiên có chút sững sờ, cũng không phải vì Ninh Khiết đẹp hẳn lên, mà vì nàng đưa một người đến, mà người này cũng xinh đẹp không kém.