Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 1356 : Đoàn xe phong cách

Ngày đăng: 05:00 20/04/20




- Phân phó xuống dưới, tất cả mọi người phải cảnh giới, đề phòng có vấn đề xảy ra.



Hào Hồng Quang cảm thấy có gì đó không đúng:



- Tôi sẽ điện thoại cho người của cục công an tỉnh đến đón tiếp, chúng ta sẽ xuống xe đi bộ qua khúc đường này.



- Vâng, cục trưởng Hào.



Viên cảnh sát kia lĩnh mệnh bỏ đi.



Lữ Kính Tùng bên kia đã sớm có hành động, vài người trực tiếp xách súng đi tuần, không cho bất kỳ chiếc xe nào tiếp cận. Khi thấy trận chiến như vậy thì một vài chiếc xe đứng chắn phía trước cũng quay đầu bỏ đi, kết quả là một con đường quốc lộ đông đúc chợt trống không, đến khi đám công nhân mở đường xong thì chỉ còn lại đoàn xe của Hào Hồng Quang mà thôi.



- Cục trưởng Hào, công nhân nói đã có thể đi được.



Sau đó Hào Hồng Quang nhận được báo cáo của thuộc hạ.



- Đi thôi.



Hào Hồng Quang không muốn ở lại đây lâu, vì chỉ khi nào quay về tỉnh thành thì hắn mới có thể an tâm được.



Vài phút sau đoàn xe đi về phía trước, đây là một con đường nhỏ dài một kilomet, miễn cưỡng có thể cho một chiếc xe đi lọt, đường đầy sỏi đá.



Xe cảnh sát cũng không dễ đi trên con đường đầy sỏi đá này, một kilomet mà đoàn xe chạy hơn mười phút mới xong, nhưng dù thế nào cũng đã chạy qua khu vực nguy hiểm, coi như không có vấn đề gì phát sinh.



Mà Hào Hồng Quang cũng khẽ thở ra một hơi, hắn phất tay, xe sau cũng dần đuổi kịp.



Một chiếc, hai chiếc vọt qua, đoàn xe nhanh chóng đi qua được một nửa, chiếc xe của Tạ Thân Quốc cũng đã bắt đầu đi qua.



- Ầm ầm!



Những tiếng nổ khủng bố chợt vang lên, chiếc cầu tạm chợt nổ lên nát bấy, chiếc xe vừa mới bắt đầu đi qua cũng bị hất văng, nặng nề úp xuống mặt ruộng.



- Đùng, đùng, đùng.



Tiếng súng chợt vang lên, khi đám cảnh sát và cục an ninh quốc gia còn chưa phục hồi tinh thần thì đã bị công kích.



- Á!



Một tiếng thét thảm thiết vang lên, một viên cảnh sát bị bắn thủng ngực.



- Xuống xe, tìm vị trí yểm hộ.
- Nếu tôi không nhìn lầm thì đó là Sở Dao, là Sở Dao của thành phố Giang Hải.



Lữ Kính Tùng chậm rãi nói:



- Cô ấy là Đại tiểu thư của tổ chức Sở gia nổi tiếng hắc đạo, là phụ nữ của Hạ Thiên.



- Cái gì? Là phụ nữ của Hạ Thiên?



Hào Hồng Quang chợt kinh hãi.



- Đúng vậy, không phải là phụ nữ của Hạ Thiên thì sao lợi hại như thế?



Lữ Kính Tùng có chút cảm khái, còn có chút hâm mộ:



- Theo truyền thuyết thì chỗ thần kỳ của Hạ Thiên không phải là võ công hùng mạnh, mà hắn có thể làm cho tất cả các bà vợ đều hùng mạnh, dù là tổ trưởng Long Tổ của chúng tôi là Mộc Hàm hay Sở Dao này đều là những ví dụ cực kỳ chính xác.



- Xem ra cô ta đi tìm Hạ Thiên.



Hào Hồng Quang thật sự cảm khái:



- Không ngờ Hạ Thiên lại dùng phương pháp này để giúp chúng ta, coi như là một người quá thần kỳ.



- Cục trưởng Hào, chúng ta đi thôi, nếu thế này mà còn để cho Tạ Thân Quốc bị ám sát, chúng tôi cũng không còn mặt mũi nào gặp tổ trưởng và Hạ Thiên.



Lữ Kính Tùng chợt nhớ đến chuyện chính sự.



- Đúng, chúng ta may quay về tỉnh thành.



Hào Hồng Quang kịp phản ứng, bây giờ không phải là lúc bọn họ cảm khái.



...



Trên Thiên Thần Đỉnh, một bóng người tuyệt sắc đang đứng ngạo nghễ, tuy cực kỳ xinh đẹp nhưng khí tức băng lạnh lại làm cho người ta phải chùn bước, vì thế đám du khách cũng không ai dám tiếp cận. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL



Tất nhiên du khách không dám cũng không có nghĩa là không ai dám, vì vậy mà bây giờ có một người đi đến bên cạnh người phụ nữ mặc đồ đen kia, hắn lười biếng nói:



- Em Chân Dài, chị đến đây ngắm cảnh sao? Tôi còn tưởng rằng chị đi tìm gặp tình nhân.



Người này là Hạ Thiên, hắn tìm Dạ Ngọc Mị, cũng không ngờ Dạ Ngọc Mị ở đây, hắn vốn có chút lo lắng, vì nếu Dạ Ngọc Mị quyết tâm liên kết với Hàn Minh Phi để đối phó với mình, như vậy mình sẽ rất phiền.