Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 136 : Lãnh Băng Băng nổi giận (Hạ)

Ngày đăng: 04:40 20/04/20




Hạ Thiên rất khó hiểu.



Nhưng tối nay cũng có rất nhiều người chị khổ, ví dụ như Kỷ Nam và Hạ Vân Sơn, còn có cả Kỷ Minh cùng với một đám người liên quan. Mà đối nghịch lại có một số người cảm thấy may mắn, ví dụ như Kiều Chấn Quốc.



Còn đối với Lãnh Băng Băng thì đây là cơ hội cho nàng phát tiết, nàng đem những nổi căm thù với Hạ Vân Sơn trong những năm tháng qua trút hết lên đầu Hạ Thiên. Lúc đầu nàng mắng Hạ Thiên rất đúng, nhưng sau đó hắn càng lúc càng cảm thấy vô tội, vì Lãnh Băng Băng mắng những chuyện không liên quan gì đến mình. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL



Lãnh Băng Băng mắng cực kỳ khoái chí, cuối cùng còn đuổi Hạ Thiên ra ngoài, cho Hạ Thiên trở thành kẻ lang thang.



Hạ Thiên vì muốn có một bữa tối lãng mạn, hơn nữa còn nhân cơ hội mà biến cảnh sát tỷ tỷ làm vợ mình, vì vậy hắn từ chối lời mời dùng bữa với người đẹp Diệp Mộng Oánh. Nhưng hắn nào ngờ đến đây chẳng những không được dùng cơm, cảnh sát tỷ tỷ cũng không biến thành vợ, cuối cùng hắn còn phải lưu lạc đầu đường xó chợ, vì vậy mà cực kỳ buồn bực.



Nhưng chuyện làm Hạ Thiên khó hiểu vẫn chưa chấm dứt, hắn rời khỏi khu dân cư Cảnh Uyển. Khi đi trên đường thìnhifn thấy một nhà hàng tây, hắn muốn vào dùng cơm lấp đầy bụng đói nhưng lại bị ngăn cản.



- Xin lỗi tiên sinh, anh không thể vào được.



Một người đẹp ở cửa nhà hàng ngăn cản Hạ Thiên.



- Sao vậy?



Hạ Thiên rất khó hiểu.



- Tiên sinh, chỗ chúng tôi có quy định, người không ăn mặc ngay ngắn thì không được vào.



Người đẹp giải thích.



Hạ Thiên cúi đầu nhìn mình, hắn càng nhìn càng nghĩ không ra, mình ăn mặc rất chỉnh tề mà?



- Tôi nào có ăn mặc không chỉnh tề?



Hạ Thiên nhìn người đẹp rồi dùng giọng bất mãn nói.



- Tiên sinh, tiến vào nhà hàng tây của chúng tôi thì phải mặc tây phục, không được mặc trang phục khác, cũng không được deo giày thể thao.



Người đẹp tiếp tục giải thích.



Hạ Thiên trừng mắt nhìn người đẹp, hắn rất muốn đánh nàng một trận, phải mặc tây phục thì nói là mặc tây phục, sao nói hắn ăn mặc không ngay ngắn?



- Lần trước tôi cũng đã đến nhà hàng tây một lần, người ta vẫn cho vào.



Hạ Thiên bất mãn nói.



- Tiên sinh, đây là nhà hàng tây xa hoa, không giống như nhữn nhà hàng tầm thường khác.



Người đẹp vẫn kiên nhẫn giải thích.



Hạ Thiên nhìn Người đẹp với ánh mắt không cho là đúng, hắn cũng không thấy người đẹp này có cấp bậc gì cao.



- Tiên sinh, nếu anh muốn dùng cơm thì phía trước có một nhà hàng Trung Quốc, thức ăn không tệ lắm, hơn nữa còn rất rẻ.



Người đẹp nhắc nhở một câu rất hảo tâm.



- Đến khi tôi có tiền sẽ mua chỗ này, sẽ không cho người mặc tây phục đi vào, cũng chỉ có những người ăn mặc như tôi mới được vào.


- Lương Nghị, mọi người cũng ngồi xuống đi, cùng lắm thì mọi người cùng ăn một bàn.



- Cô cố ý gây khó dễ với tôi phải không?



Hạ Thiên rất căm tức, cô gái này muốn ăn đòn sao?



- Đúng thì thế nào?



Cô gái cũng không vui vẻ gì:



- Làm gì nhau? Anh muốn đánh nhau sao?



- Muốn đánh nhau thì tốt, ba chúng tôi cũng xin góp tí sức.



Ba tên thanh niên cuối cùng cũng nói chuyện, hơn nữa còn cùng nhau đứng lên, rõ ràng cố ý gây áp lực cho Hạ Thiên.



- Tiên sinh, tiên sinh, bên kia có bàn trống.



Khi thấy xung đột sắp bộc phát thì nữ nhân viên phục vụ vội vàng chạy đến:



- Xấu hổ quá, phiền anh sang bên kia là được.



- Được!



Hạ Thiên nở nụ cười sáng lạn:



- Đánh nhau với các người chỉ mất thân phận của tôi.



Hạ Thiên ấn xuống bàn rồi đứng lên, hắn đi theo nữ nhân viên phục vụ đến một chiếc bàn dành cho hai người, sau đó gọi vài món chờ nhân viên đưa lên.



Cô gái kia đuổi Hạ Thiên đi thành công, nàng gọi nhân viên đến, nhanh chóng gọi bảy tám món, cuối cùng còn nói với một câu:



- Nhanh lên nhé.



Tuy hôm nay khách đến quán khá đông nhưng rõ ràng đầu bếp lại không chậm, tốc độ đưa món ăn lên rất nhanh. Chỉ một lúc sau thì bàn Hạ Thiên đã xếp đầy món, mà bàn phía bên kia cũng có bốn món được đưa lên, một nhân viên đang tiếp tục đưa đến một món lẩu.



- Rầm... ....



Nồi lẩu vừa đặt lên thì chiếc bàn sụp xuống, nước lẩu văng tung tóe.



- Á... ....



- Nóng quá... ....



Ba nam ba nữ trên bàn chợt hét lên sợ hãi rồi chạy dạt sang bên cạnh, nhóm người không cẩn thận đụng vào những người khác, khoảnh khắc này tình cảnh chợt rối như canh hẹ.



Hạ Thiên thấy tình cảnh như vậy thì nở nụ cười sáng lạn, sau đó hắn bắt đầu thưởng thức bữa tối.