Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị
Chương 140 : Dạy bảo cô gái phá phách
Ngày đăng: 04:40 20/04/20
Hoắc Tiểu Xuyên không khỏi ngẩn ngơ:
- Này người anh em, cũng không nên đùa như vậy, tôi đang sùng bái cậu, sao cậu lại phủ nhận rồi?
- Tôi không phải anh em của anh.
Hạ Thiên bĩu môi:
- Cũng không cần anh sùng bái.
Hoắc Tiểu Xuyên thiếu chút nữa bị những lời của Hạ Thiên làm cho nghẹn chết, người ta nói úp mặt nóng lên mông người khác, rất đúng với hoàn cảnh của hắn bây giờ.
Sở Dao lại sung sướng:
- Ha ha, chết cười bà rồi, Hoắc Tiểu Xuyên, mày cho rằng ai cũng muốn xưng anh em với mày à?
- Tiểu tử, Tiểu Xuyên ca của chúng tao để ý đến mày, đó là vinh hạnh của mày, con bà mày đúng là không biết tốt xấu.
Một tiếng gầm vang lên, là tên thanh niên cao gầy vừa rồi bị Sở Dao dọa cho một trận. Người này bị Sở Dao dùng dao uy hiếp, rất mất mặt, hắn không dám đắc tội nàng, chỉ có thể lấy lại danh dự ở hạng người vô danh như Hạ Thiên.
Hạ Thiên đột nhiên bị người ta chửi mắng, hắn phóng đến rồi vung tay, một tiếng bốp vang lên, tên thanh niên cao gầy được ăn một bạt tai.
Tên thanh niên cao gầy chợt choáng váng, sau đó hắn nổi giận:
- Con bà mày, dám đánh tao sao?
- Bình thường tao không đánh người. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Hạ Thiên lười biếng nói:
- Tao đánh là vinh hạnh cho mày, mà đừng nên không nhận rõ tốt xấu.
- Ha ha ha, vui chết bà rồi.
Sở Dao cười ha hả mà không thèm giữ hình tượng thục nữ, nàng nhìn Hạ Thiên:
- Thằng khốn như mày rất có khẩu vị với bà, xe của bà cũng không cần mày tiếp.
Hạ Thiên không cho là đúng, hắn có nói muốn tiếp xe của Sở Dao sao?
- Ông đánh chết mày.
Tên thanh niên cao gầy phóng về phía Hạ Thiên, hắn bị đối phương cho một bạt tai trước mặt mọi người, đây là lần đầu tiên trong đời hắn bị người ta sỉ nhục, nếu hắn không trả đòn thì sau này mất hết mặt mũi.
Hạ Thiên nhấc chân lên, tên thanh niên cao gầy kêu lên thảm thiế rồi ba ra phía sau. Hắn ngã nặng nề xuống đất, cũng không biết có phải đã hôn mê hay không mà không đứng lên.
- Mày không đáng cho tao ra tay.
Hạ Thiên lắc đầu:
- Tao đánh là vinh hạnh cho mày.
- Hừ, thằng này quá kiêu ngạo.
- Đúng là quá đau, đừng đánh...Á... ....
Đầu tiên Sở Dao tức giận mắng chửi, sau đó dần trở thành cầu xin. Mà bàn tay của Hạ Thiên vẫn rơi xuống mông nàng.
- Em vừa muốn đâm anh mười tám dao, bây giờ anh phải đánh mười tám cái, mới được một nửa thôi.
Hạ Thiên nghe lời cầu xin của Sở Dao mà cũng không có ý dừng tay, hắn lại nâng tay lên và hạ xuống:
- Đét.
Đầu tiên đám người Hoắc Tiểu Xuyên phải trợn mắt há mồm, sau đó cả đám lại hưng phấn, đúng là chân nhân chơi tự ngược, mà Sở đại tiểu thư lại bị người chơi tự ngược trước mặt bao người, kích thích, đúng là quá kích thích.,
Mà ánh mắt mọi người nhìn Hạ Thiên cũng khác biệt, tên thanh niên cao gầy vừa bị Hạ Thiên đánh cũng phát hiện mình bội phục đối phương. Tên kia quá trâu, những chuyện thế này chỉ sợ cả Giang Hải chỉ có mình tên kia dám làm.
- Đừng đánh, bà chịu không nổi nữa... ....
Sở Dao vẫn nhịn không được phải cầu khẩn.
- Còn muốn thiến anh không?
Hạ Thiên vung tay lên nhưng còn chưa hạ xuống.
- Không dám.
Sở Dao cũng nhanh chóng khóc lên, dù sao nàng cũng chỉ là một thiếu niên mười tám, từ nhỏ đến lớn chưa từng uất ức thế này, vì vậy trong lòng rất uất ức.
- Như vậy tạm thời anh tha cho em, khi nào em không nghe lời thì anh cộng dồn vào.
Cuối cùng Hạ Thiên cũng thả Sở Dao ra, mà lúc này nàng cũng lảo đảo thiếu chút nữa đã ngã xuống đất. Nàng lên xe ngồi, nhưng khi mông vừa tiếp xúc với xe thì cảm giác đau đã truyền đến.
- Á...Đau chết bà rồi.
Sở Dao hét lên thảm thiết, trong lòng thầm mắng Hạ Thiên khốn kiếp.
- Ha ha ha ha!
Đám người Hoắc Tiểu Xuyên bên kia thấy như vậy thì cười như điên, thấy Sở Dao khổ sở thì bọn họ rất vui sướng.
- Cười cái gì? Bà giết chúng mày bây giờ.
Sở Dao tức giận quát lớn.
- Ha ha ha... ....
Mọi người còn cười ác liệt hơn.
- Này, đừng nói lời quá thô tục, rất khó nghe, sau này không được nói như vậy nữa.
Hạ Thiên ở bên cạnh xen vào một câu.