Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 143 : Siêu xe tặng giai nhân

Ngày đăng: 04:40 20/04/20




Lúc này mọi người mới kịp phản ứng, mọi người cùng cúi đầu, giọng nói đinh tai nhức óc:



- Cám ơn thiên ca.



- Đi, mau đi phân xe.



Tên mập bắt đầ kêu gọi:



- Này, A báo, chiếc BMW này cho chú, Hắc Tam, chú là chiếc Audi kia, à, Tiểu Lâm chú là chiếc Volvo kia... ....



- Kiệt ca, em thấy chiếc BMW nên để cho anh.



Đinh Báo đề nghị:



- Ngoài Ferrari thì chiếc BMW này là tốt nhất, đại ca không biết lái xe, chúng ta cũng không nên giữ Ferrari, chúng ta nên đưa sang cho thiên tẩu, anh xem thế nào.



- À, A Báo, chú nói đúng, chiếc Ferrari này nên đưa cho đại tẩu.



Tên mập gật đầu:



- Cứ sắp xếp như vậy.



Hoạt động phân chia chấm dứt rất nhanh, mỗi người đều thỏa mãn. Đám người này bình thường đều phải chạy xe mười sáu chỗ và không có xe, bây giờ tự dưng có được những chiếc xe vài trăm ngàn, tất nhiên kẻ nào cũng hưng phấn, dù được phân chia xe gì cũng rất hài lòng.



Đám người Hoắc Tiểu Xuyên nhìn đám người bên kia chia chiến lợi phẩm mà có chút đau lòng, tuy Hoắc Tiểu Xuyên có tiền nhưng số tiền vừa mất đi cũng hơn mười triệu. Đặc biệt là khi nhìn thấy đám người kia hưng phấn chia chác thì hắn chợt sinh ra cảm giác thất bại khó hiểu, hơn nữa càng lúc càng mãnh liệt.



- Trời ạ, chưa thấy qua đám côn đồ nào mà may mắn như vậy, tìm được một đại ca quá tốt.



Hoắc Tiểu Xuyên nhịn không được phải mắng.



- Này, Tiểu Xuyên ca, nếu không chúng ta cũng bái tiểu tử kia là đại ca, như vậy cũng không cần sợ Sở Dao ức hiếp chúng ta.



Có tên không nhịn được phải mở miệng.



- Ngu ngốc, cậu nhận hắn là đại ca, như vậy cũng là tiểu đệ của Sở Dao, sau này cô ta muốn ức hiếp cậu thế nào cũng được, không cần sợ cậu phản kháng.



Hoắc Tiểu Xuyên tức giận nói.



- Cũng đúng.



Người này gãi đầu và di chuyển chủ đề:



- Sao xe đến đón vẫn còn chưa tới nhỉ?



Đám người Hoắc Tiểu Xuyên còn chưa đi thì đám người Hắc Tam đã lái xe chạy về, thật ra tên mập cũng không biết lái xe, vì vậy hắn cũng chỉ biết ngồi xe. Đinh Báo thì ở lại sau cùng, hắn là người chạy chiếc Ferrari.



- Thiên ca, em chuẩn bị đưa chiếc xe này cho thiên tẩu, anh có muốn cùng đi không?



Đinh Báo dừng chiếc xe trước mặt Hạ Thiên rồi dùng giọng cung kính hỏi.



Đinh Báo dừng lại một chút rồi bổ sung thêm:



- Thiên ca, nếu anh tự mình đến đưa xe cho thiên tẩu, đảm bảo thiên tẩu sẽ rất vui.



- Này, thiên tẩu nào? Chú gọi chồng chị là thiên ca, như vậy chị là thiên tẩu mới đúng.
Tôn Hinh Hinh không khỏi hờn dỗi:



- Trễ rồi, tôi cũng không theo cậu ra ngoài dạo chơi được.



Hạ Thiên dùng ánh mắt vô tội nhìn Tôn Hinh Hinh:



- Chị Hinh, tôi nào có lừa chị, lễ vật không phải ở đây sao?



- Đâu? Sao tôi không thấy?



Tôn Hinh Hinh vẫn không thấy gì.



Hạ Thiên có chút dở khóc dở cười, một chiếc xe thể thao lớn như vậy mà Tôn Hinh Hinh không thấy sao?



- Chị Hinh, là chiếc xe này.



Hạ Thiên không còn cách nào khác phải chỉ vào chiếc Ferrari ở bên cạnh, đáng lý ra chiếc xe này thuộc về Hoắc Tiểu Xuyên, bây giờ là của hắn.



- Á... ....



Tôn Hinh Hinh hô lên một tiếng, cặp mắt tròn xoe, đầu óc choáng váng. Tất nhiên nàng nhìn thấy chiếc xe này, nhưng nàng cũng biết đây là một chiếc Ferrari, nàng không biết giá cụ thể nhưng ít ra cũng vài triệu đồng. Nàng không nhìn thấy lễ vật vì không ngờ Hạ Thiên lại mang đến một chiếc xe thể thao.



Tôn Hinh Hinh nghe Hạ Thiên nói trong điện thoại là lễ vật rất lớn, nàng tưởng rằng đó là búp bê hay gấu bông gì đó, vì vậy mà hắn không đưa len ngay, chỉ là hắn bắt nàng xuống mà thôi. Nhưng nàng nào ngờ lễ vật lớn chính là một chiếc Ferrari giá vài triệu đồng.



- Hạ Thiên, cậu...Cậu không nói đùa đấy chứ?



Giọng nói của Tôn Hinh Hinh có chút run rẩy, rõ ràng nàng vẫn chưa thể tin.



- Chị Hinh, đây là chìa khóa, chị thử thì biết.



Hạ Thiên đưa chìa khóa cho Tôn Hinh Hinh, sau đó hắn gãi đâu:



- Đúng rồi, chị Hinh, chị có biết lái xe không?



Tôn Hinh Hinh ngơ ngác nhận chìa khóa, nàng mở khóa, xe Ferrari lập tức có hưởng ứng. Lúc này nàng đã tin mọi chuyện là thật, Hạ Thiên tặng mình một chiếc xe thể thao.



- Hạ Thiên, chúng ta đi đón gió nhé?



Tôn Hinh Hinh đột nhiên nói.



- Được!



Hạ Thiên lập tức đồng ý.



Tôn Hinh Hinh cuối cùng cũng ngồi lên chiếc Ferrari, khi ngồi lên xe nàng có hơi run rẩy, vài phút sau nàng mới lấy được sự bình tĩnh, sau đó khởi động xe chậm rãi chạy ra.



Tôn Hinh Hinh biết lái xe, vài năm trước khi còn làm người giúp việc thì nàng đã được học lái xe nhưng cơ hội được lái xe là không nhiều. Lúc này lần đầu tiên nàng được chạy Ferrari, vì vậy lúc đầu nàng chạy rất chậm, mãi một lúc lâu sau mới tăng tốc lên một chút.



Gió mát ùa vào làm người ta thoải mái, Tôn Hinh Hinh không nói gì, nàng đi thẳng về phía trước, khi đến bờ sông mới dừng lại.



Tôn Hinh Hinh quay đầu, nàng dùng ánh mắt khác thường nhìn Tôn Hinh Hinh, sau đó nàng khẽ hỏi:



- Hạ Thiên, sao cậu đối xử tốt với tôi như vậy?