Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị
Chương 1447 : An Tâm cảm thấy tâm tính bất an
Ngày đăng: 05:02 20/04/20
- Đại ca, anh nói vậy có ý gì? An Tâm là hoa đã có chủ rồi sao?
Lão Tam có chút không rõ.
- Lão Tam, anh cũng quá thiếu tin tức rồi.
Đại ca vẫn chưa trả lời mà Lão Tứ chợt lên tiếng.
- Đâu chỉ là thiếu, tao nghi ngờ Lão Tam từ trên núi mới xuống.
Lão Nhị trực tiếp khinh bỉ Lão Tam.
- Con bà nó, sao giống như chỉ mình tao không biết vậy?
Lão Tam có chút buồn bực:
- Tao không phải gần đây thích lên mạng đọc sách sao?
- Hừ, gần đây đọc đến mức mất ăn mất ngủ, mày đọc cái gì mà hăng say như vậy?
Tên Đại ca lắc đầu:
- Mỗi ngày đều ôm lấy điện thoại, kẻ không biết còn tưởng rằng điện thoại của mày biến thành yêu tinh, đã sắp nhận làm vợ mày rồi.
- À, tao đọc tiểu thuyết, nhân vật chính chỉ có một chữ là trâu chó, đặc biệt trâu chó...
Vừa nói đến tiểu thuyết thì Lão Tam nói đến mức nước miếng tung bay.
- Hừ.
Lão Tứ dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn Lão Tam mập.
- Này, này, các chú lạc đề rồi.
Đại ca cuối cùng cũng không nhịn được mà lên tiếng.
- À, đúng đúng, đại ca, anh nói xem, vì sao An Tâm lại là hoa tàn? Cô ấy đến đây học đã năm năm nhưng chưa có bạn trai mà?
Lão Tam cuối cùng cũng nhớ ra chủ đề chính, tiếp tục truy vấn.
- Lão Tam, ngươi dù cả ngày đọc tiểu thuyết cũng biết nhiều chuyện nhỉ, tháng trước An Tâm nhảy lầu, chuyện lớn như vậy mà chú không biết, đúng là trên núi mới xuống.
Đại ca thở dài lắc đầu.
- Ba giờ chiều tôi sẽ đưa bạn đi gặp ông ta, đến lúc đó ông ta sẽ thôi miên cho cậu, có thể giúp cậu khôi phục trí nhớ.
- Ba giờ chiều sao?
An Tâm cũng tỏ ra vui mừng.
- À, ba giờ chiều, nhưng hai rưỡi chúng ta sẽ đi. Đúng rồi, bây giờ bạn cũng không dùng điện thoại, vì vậy mà hẹn nói trước luôn, hai rưỡi chúng ta gặp mặt ở cổng trường.
Đào Mai nhanh chóng nói.
- Được, cám ơn bạn, Đào Mai.
An Tâm khẽ gật đầu.
- Khách khí làm gì? Tôi là bạn bè tốt của bạn mà, quyết định vậy nhé, mình còn phải đi học, chiều nay gặp mặt.
Đào Mai nhanh chóng nói, sau đó xoay người bỏ đi ngay, giống như lo lắng đi muộn.
An Tâm nhìn bóng lưng Đào Mai, nụ cười trên mặt dần biến mất, trong mắt giống như bùng lên ý lạnh.
...
Trên đường cái thành phố Tây Đô, Hạ Thiên và nữ hoàng mất trí Cơ Thanh Ảnh đang đi dạo.
Hạ Thiên mang theo một mỹ nữ như Cơ Thanh Ảnh đi dạo cũng không phải chuyện gì tốt, sẽ luôn có người tiến lên lôi kéo làm quen, mà hắn cũng giống như hôm qua, xử lý đám người kia.
Điều làm cho Hạ Thiên bực bội là Cơ Thanh Ảnh thích náo nhiệt, chỗ nào càng ồn ào thì càng thích, vì vậy mà người cần đánh càng nhiều. Càng làm dở khóc dở cười chính là Cơ Thanh Ảnh thỉnh thoảng lại nói ra những lời như của kẻ điên, ví dụ như trẫm đang đi thị sát thiên hạ, không cho phép kẻ nào được lảng tránh, nếu không sẽ tru di cửu tộc.
Cơ Thanh Ảnh rất vui mà Hạ Thiên cũng đánh người rất vui, buổi sáng có vài chục người gặp nạn.
Vì cái gọi là đi đêm lắm sẽ gặp ma, đánh nhiều người cũng sẽ bị bắt, mà Hạ Thiên thì không bị bắt, chỉ là lại bị cảnh sát đến xem xét, lúc này bọn họ không gây phiền mà là bảo vệ hắn.
Không sai, bọn họ đang đi theo bảo vệ Hạ Thiên, có hai nam hai nữ cảnh sát đi theo làm tùy tùng của Hạ Thiên và Cơ Thanh Ảnh, bọn họ đều cố ý mặc đồng phục cảnh sát, đeo súng. Bọn họ giống như cố ý biểu hiện, không cho phép kẻ nào cố ý đến làm quen với Cơ Thanh Ảnh.
Bốn tên cảnh sát này cũng không phải xuất hiện ngẫu nhiên, bắt đầu từ ngày hôm qua, Hạ Thiên đã bị cảnh sát Tây Đô theo sát, vì hắn đã đánh một nhóm cảnh sát. Cục công an Tây Đô vốn định bắt người, nhưng may mà bọn họ nhanh chóng phát hiện ra thân phận của Hạ Thiên.
Sau khi phát hiện ra thân phận của hắn thì đám cảnh sát cũng không ngốc đến gây phiền cho Hạ Thiên, nhưng vị đại gia này lại đi đường và đánh người, nghe nói cục trưởng cục công an đã điện thoại nói rõ, không được bắt người nhưng cũng không nói ra lý do. Rơi vào đường cùng, bọn họ chỉ có thể nghĩ ra biện pháp đi theo bảo hộ cho Hạ Thiên, để cho đám người muốn áp sát phải bỏ đi, như vậy sẽ không ai bị đánh. Nguồn: https://truyenfull.vn
Rõ ràng phương án này là không tệ, Hạ Thiên vốn không muốn cho đám cảnh sát đi theo, nhưng khi hắn thấy Cơ Thanh Ảnh quấn lấy hỏi chuyện hai nữ cảnh sát kia thì thay đổi ý nghĩ, đồng ý cho bọn họ đi theo. Hắn cũng khẽ thở ra một hơi, cuối cùng cũng giải phóng chính mình, không bị nàng, tra tấn, hắn bắt đầu cảm thấy Cơ Thanh Ảnh này mới chính là yêu nữ, đúng là tra tấn người khác trong vô hình.