Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 158 : Châm cứu tránh thai

Ngày đăng: 04:40 20/04/20




Liễu Vân Mạn tưởng rằng Hạ Thiên sẽ rất vui sướng, dù sao đây cũng là một khối tài sản vài chục triệu, nào ngờ hắn có vẻ rất rã rời, hắn lười biếng nói:



- Chị Vân Mạn, bây giờ dù các cô ấy muốn trả tiền cũng vô dụng, ông ta có hơn phân nửa là đã chết, tôi cũng không chắc có thể cứu được.



- Hạ Thiên, thật sự không còn biện pháp nào sao?



Liễu Vân Mạn chợt ngẩn ngơ, ngày hôm qua nàng nghe thấy Hạ Thiên nói thì trong lòng nghĩ rằng đối phương không muốn cứu mà thôi, thực tế thì cũng có biện pháp.



- Muốn trị cho ông ta thì phải dùng Nghịch Thiên đệ tam châm, nhưng bây giờ tôi còn chưa thể sử dụng, vì vậy cứ để ông ta chết, dù sao cũng chính bản thân ông ấy muốn chết.



Hạ Thiên thuận miệng nói, tuy có thể mượn sự trợ giúp từ Liễu Mộng để thi triển đệ tam châm, nhưng điều này rất nguy hiểm, hắn sẽ khôn vì Liễu Kỳ mà đưa thân vào chốn nguy hiểm.



- Nghịch Thiên đệ tam châm sao?



Liễu Vân Mạn nhíu mày:



- Hạ Thiên, tôi nhớ cậu cũng đã nói, chữa tốt bệnh cho tôi phải dùng đệ tam châm... ....



- Đúng vậy. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.



Hạ Thiên gật đầu.



- Hôm qua cậu nói nếu Tam thúc bất tỉnh thì sẽ gắng gượng được một năm, có phải không?



Liễu Vân Mạn lại hỏi.



Hạ Thiên gật đầu:



- Đúng, tôi đã nói, ông ta có thể gắng gượng được một năm.



- Trong vòng một năm cậu có thi triển được đệ tam châm không?



Liễu Vân Mạn lại hỏi.



- À, điều này không nhất định, nhưng chị Vân Mạn cứ yên tâm, chị là vợ tôi, tôi nhất định sẽ nghĩ mọi cách cứu chị.



Hạ Thiên cũng không tính là nói dối, nếu Liễu Mộng đồng ý song tu, như vậy chỉ trong vòng một năm hắn có thể thi triển đệ tam châm. Dù Liễu Mộng không cùng song tu, vì cứu Liễu Vân Mạn thì hắn cũng sẽ cưỡng chế thi triển đệ tam châm.



Liễu Vân Mạn rất thông minh, nàng lập tức hiểu Hạ Thiên vẫn có biện pháp cứu Tam thúc của mình, nhưng chẳng qua vẫn chưa muốn mà thôi.



- Hạ Thiên, tôi biết Tam thúc tự tìm khổ, cũng biết Lý Tam thẩm hôm qua vì lo lắng mới nói như vậy. Nhưng dù là thế nào, cậu phải đồng ý với tôi, đợi đến khi cậu có thể thi triển đệ tam châm phải cứu Tam thúc, được không?



Liễu Vân Mạn ôm lấy cánh tay Hạ Thiên rồi khẽ năn nỉ.



Hạ Thiên thật sự không muốn chữa cho Liễu Kỳ, người có thân thể quá kém mà tìm những năm bà vợ, đáng lý ra phải sớm chầu trời.



Nhưng Hạ Thiên là một đàn ông thương vợ, hắn không muốn từ chối yêu cầu của Liễu Vân Mạn, vì vậy nói:



- Được rồi, nhưng tôi phải nói điều kiện, ông ta phải trả trước tiền công. Chị đi nói với những Tam thẩm, trong vòng ba ngày phải đưa tiền đến, sau này tôi sẽ chữa bệnh cho ông ta, nếu không thì cứ để ông ta chết đi.


- Chị Hinh, thuốc tránh thai đều có tác dụng phụ, tôi có thể châm cứu tránh thai, không có tác dụng phụ.



Hạ Thiên trả lời.



Tôn Hinh Hinh có chút không tin:



- Hạ Thiên, châm cứu tránh thai sao? Chị còn chưa nghe qua, mà cậu có nắ chắc không? Cậu không chắc thì chị đi mua thuốc sẽ hay hơn, chị cũng không muốn mang thai.



- Chị Hinh, chị cứ yên tâm, tôi là thần y.



Hạ Thiên có vẻ tin tưởng mười phần.



Tôn Hinh Hinh suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn quyết định tin vào Hạ Thiên. Đồng thời nàng cũng thầm nói với chính mình, nếu tiểu sắc lang thật sự làm nàng có thai, như vậy nàng sẽ sinh con, sẽ để cho tiểu sắc lang không được yên tĩnh.



- Hạ Thiên, vậy cậu châm cứu cho chị đi.



Thời gian đã hơi lâu, Tôn Hinh Hinh có chút lo lắng, vì vậy nàng thúc giục Hạ Thiên.



- Được.



Hạ Thiên đáp ứng, hắn ôm Tôn Hinh Hinh vào cửa hàng hoa, sau đó thi châm cho nàng. Đối với hắn thì thi châm tránh thai rất đơn giản, chỉ cần một châm là giải quyết được ngay, cũng không có tác dụng phụ, tốt hơn dùng thuốc rất nhiều.



- Như vậy là xong sao?



Phương Hiểu Như nhìn Hạ Thiên đâm một châm vào gần rốn cho Tôn Hinh Hinh, cả quá trình chưa đến một phút, vì vậy mà không khỏi hoài nghi.



- Tất nhiên, nếu không tin thì anh sẽ có thể thi châm lên người em, đừng nói là tránh thai, thậm chí còn có thể tuyệt sản.



Hạ Thiên thuận miệng nói.



Tôn Hinh Hinh ở bên cạnh lại hoảng sợ:



- Á, Hạ Thiên, cậu...Cậu không làm cho chị tuyệt sản đấy chứ?



Bây giờ Tôn Hinh Hinh không muốn có con không có nghĩa là tương lai cũng vậy, chẳng qua lúc này nàng cảm thấy không thích hợp có con, dù sao nàng cũng thấy Hạ Thiên vẫn còn là một đứa bé.



- Không, chị Hinh, tôi chỉ nói có thể tuyệt sản, tôi nào có thể làm chị tuyệt sản được. Chị là vợ tôi, sao tôi có thể làm vậy?



Hạ Thiên dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Tôn Hinh Hinh, sao nàng lại nghĩ như vậy?



- Vậy thì tốt.



Tôn Hinh Hinh khẽ thở ra.



Phương Hiểu Như lại bĩu môi, thì ra Tôn Hinh Hinh vẫn muốn sinh con cho Hạ Thiên.