Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 172 : Âm Y môn

Ngày đăng: 04:41 20/04/20




- Thật ra cũng không có gì, sự việc giống như những gì anh suy đoán, ba người kia bị một thủ pháp thôi miên khống chế, anh chỉ giải trừ bọn họ khỏi bị thôi miên mà thôi, chỉ đơn giản là vậy thôi.



Hạ Thiên hời hợt nói.



Kiều Đông Hải nghe vậy thì có chút mơ hồ:



- Bị thôi miên khống chế sao? Có chuyện gì xảy ra?



- Ba tên kia bị người ta thôi miên khống chế, sau đó bị đưa vào một phần ký ức, vì vậy bọn họ tự nhận mình đã bắt cóc. Tôi dùng phương pháp châm cứu giải trừ bọn họ khỏi bị thôi miên, bọn họ tất nhiên sẽ không nhớ rõ anh là ai.



Hạ Thiên giải thích:



- Vì tôi không thể nào trực tiếp thi châm, vì vậy đành phải ngưng tụ băng châm để châm cứu từ xa, loại phương pháp này rất tiêu hao thể lực, vì vậy mới té xỉu.



Hạ Thiên dừng lại một chút rồi nói thêm:



- Tên khốn kia đã xuất hiện, tôi phải tìm được tên kia, nếu không sau này sẽ còn gặp rất nhiều phiền toái.



- Tên khốn nào?



Kiều Đông Hải càng nghe càng mơ hồ:



- Hạ Thiên, cậu đang nói đến ai vậy?



- Bây giờ có một tên y thuật lợi hại đang chống đối với tôi, đây là lần thứ ba rồi, nhưng tôi không biết hắn là ai. Đến khi tôi tìm được thì nhất định phải xử lý.



Hạ Thiên có chút tức giận:



- Tên khốn này đã làm tôi té xỉu hai lần.



- Y thuật rất lợi hại sao?



Liễu Mộng có chút hiếu kỳ:



- Tiểu bại hoại, chẳng lẽ còn có người giỏi y thuật hơn cậu sao?



- Tất nhiên là không, tôi là lợi hại nhất.



Hạ Thiên dùng giọng không chút do dự nói:


- Đại ca, Tiểu Kiều, mời ngồi.



Ba người đàn ông và bốn đại mỹ nữ ngồi xuống rất nhanh, mà nhân viên cũng đưa rượu lên rất nhanh, thức ăn phải chậm hơn một chút.



- Này, đàn ông chúng ta uống rượu Mao Đài, Tiểu Kiều, các người uống rượu đỏ.



kiều đông vân nhiệt tình rót rượu cho mọi người, sau khi mỗi người đều có chén có rượu thì hắn nâng ly cạn sạch, sau đó rót và uống ba ly liên tục, cuối cùng mới nói:



- Hạ Thiên, ba ly này là bồi tội với cậu, Kiều Đông Vân tôi có mắt không tròng, không nhìn ra người thân.



Kiều Đông Vân nói xong những lời này thì uống thêm ba ly:



- Hạ Thiên, đây là ba ly cảm tạ cậu, lúc này nếu không có cậu thì tôi đã bị giam vài năm.



Kiều Đông Vân uống sáu ly liên tiếp nên gương mặt đỏ bừng bừng, có vài người uống rượu rất dễ đỏ, mà Kiều Đông Vân rõ ràng là người như vậy.



- Chồng, Nhị ca đã biết sai, anh cũng đừng so đo.



Kiều Tiểu Kiều ở bên cạnh dùng giọng dịu dàng nói.



- Đúng vậy, Hạ Thiên, đều là người cùng nhà, sự việc có đóng có mở, mọi người cùng nhau uống rượu, sau này đồng tâm hiệp lực.



Kiều Đông Hải cũng lên tiếng hòa giải, tuy bình thường Kiều Đông Vân là kẻ không làm được gì nhưng dù sao cũng là người cùng nhà, tất nhiên Kiều Đông Hải hy vọng quan hệ giữa Kiều Đông Vân và Hạ Thiên có thể phát triển thuận lợi. Dù hai bên không thân mật cũng không thù không oán là được.



Kiều Tiểu Kiều và Kiều Đông Hải nói như vậy thì Hạ Thiên cũng không so đo, hắn nâng ly rượu rồi thuận miệng nói:



- Vậy thì được, dù sao tôi cũng đã đánh anh ấy một lần, coi như xong.



- Vậy thì được, cụng ly!



Kiều Đông Hải rất vui sướng, tuy gần đây Kiều gia liên tiếp gặp chuyện không may nhưng nội bộ lại đoàn kết, điều này là chuyện tốt với Kiều gia.



Mọi người uống rượu chợt nghe một tiếng phì, khi quay đầu nhìn thì thấy Liễu Mộng phun tất cả rượu đỏ ra ngoài.



- Này...Tiểu bại hoại, rượu này dở quá.



Liễu Mộng nói với vẻ mặt mất hứng, Kiều Đông Hải và Kiều Đông Vân lại đưa mắt nhìn nhau, đây là Laffey 82, dù uống không quen cũng đừng nói là quá dở và phun ra chứ?