Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 175 : Bị cảm nắng

Ngày đăng: 04:41 20/04/20




- Cảnh sát tỷ tỷ, không thể theo bọn họ, tên này nhìn mặt không tốt đẹp gì, nhưng đều là đàn ông, ai biết bọn họ sẽ làm gì?



Hạ Thiên rõ ràng không muốn buông tay.



- Im miệng, cậu là ai? Nói bậy bạ.



Quách Hạo quát lên nghiêm nghị.



- Tôi là chồng tương lai của cảnh sát tỷ tỷ, các anh một đám đàn ông dám ức hiếp một mình vợ tôi, không thấy xấu hổ sao?



Hạ Thiên rất khinh thường, hắn sẽ không để cho đám người này đưa cảnh sát tỷ tỷ đi. Hắn nghe Tam sư phụ nói, cảnh sát mà bắt nữ tình nghi đều có nữ cảnh sát đi theo, bây giờ trong đám người này không có người phụ nữ nào, rõ ràng có vấn đề.



Tất nhiên, dù bây giờ có nữ cảnh sát ở đây thì Hạ Thiên cũng sẽ không để cho cảnh sát tỷ tỷ bị mang đi. Nếu hắn không bảo vệ được cảnh sát tỷ tỷ, như vậy sao biết xấu hổ khi gọi nàng là vợ mình?



- Đưa Lãnh Băng Băng đi!



Quách Hạo quát khẽ:



- Nếu có ai dám ảnh hưởng đến công vụ thì bắt luôn.



- Ai dám bắt người thì tôi sẽ xử lý kẻ đó.



Hạ Thiên bĩu môi:



- Các người dám lên thì tôi sẽ đánh hết.



- Cậu đừng làm xằng bậy.



Lãnh Băng Băng vội vàng nói:



- Đừng đưa đến phiền phức cho Tiểu Kiều.



- Vậy thì được, tôi sẽ không làm gì cả.



Hạ Thiên cười hì hì nói, nhưng đúng lúc này hai người đi về phía Lãnh Băng Băng chợt ngã lăn xuống đất không chút dấu hiệu.



Vẻ mặt Quách Hạo chợt biến đổi, hắn vội vàng ngồi xổm xuống xem xét một phen, hắn thấy hai người này hôn mê rất quỷ dị, tuy vậy nhịp tim và hô hấp lại rất bình thường.



- Lãnh Băng Băng, cô làm gì với bọn họ?



Quách Hạo đứng lên nhìn chằm chằm vào Lãnh Băng Băng, sau đó hắn quát lên nghiêm nghị.



- Bí thư Quách, anh chưa lớn tuổi mà đã mờ mắt rồi sao?



Lãnh Băng Băng có chút khinh thường:



- Anh không thấy tôi chẳng có hành động gì sao? Anh nói tôi có thể làm gì?


Cuối cùng người kia còn dặn dò một câu:



- Chú ý an toàn, phải bảo vệ tốt cho mình.



- Vâng, chú Triệu, cháu đi đây.



Lãnh Băng Băng nói xong thì cúp điện thoại, ngay sau đó nàng cũng tắt điện thoại và khởi động xe rời khỏi khu Cảnh Uyển.



Hạ Thiên tất nhiên đã sớm leo lên xe, bây giờ hắn phải bảo vệ Lãnh Băng Băng, không thể để nàng gặp phải chuyện không may.



Vài phút sau Lãnh Băng Băng dừng xe ven đường, sau đó nàng xuống xe đón một chiếc taxi đến khách sạn Khải Duyệt.



- Đi thuê phòng.



Lãnh Băng Băng đi về phía cửa thang máy, nàng cũng nói với Hạ Thiên.



Hạ Thiên rất vui sướng đi về phía quầy phục vụ, cuối cùng cảnh sát tỷ tỷ cũng đồng ý mướn phòng với hắn.



... ....



Hoàng An Bình ở cục cảnh sát muốn gọi điện thoại hỏi thăm tình huống của Hạ Thiên, nhưng trước đó lại có người điện thoại đến, là đứa bạn chơi với hắn từ nhỏ, Tiểu Bạch, Bạch Thắng Thiên.



- Tiểu An, người anh em kia đúng là mạnh, rất mạnh.



Điện thoại vừa được nối thông thì Tiểu Bạch đã dùng giọng hưng phấn nói.



Hoàng An Bình có chút mơ hồ:



- Tiểu Bạch, cậu nói ai vậy?



- Chính là người anh em tên là Hạ Thiên, cũng may lần trước cậu nhắc nhở tôi, vì vậy mà không động đến hắn, tôi vừa được tận mắt nhìn thấy sự mạnh mẽ của anh bạn kia.



Tiểu Bạch rõ ràng rất kích động:



- Tôi đã nói với cậu là bí thư ủy ban kỷ luật Quách Hạo sẽ xuống bắt người đẹp băng giá phải không, hơn nữa còn áp dụng kỷ luật với nàng, anh đoán xem kết quả thế nào?



- Không phải Hạ Thiên đánh bí thư Quách đấy chứ?



Hoàng An Bình càng hoảng sợ, đối với hắn thì Hạ Thiên rất có thể áp dụng phương pháp như vậy. Nguồn truyện: Truyện FULL



- Người này nếu đánh bí thư Quách thì tôi sẽ không cho rằng đối phương trâu bò, mà quan trọng là tên kia không làm gì cũng để cho mười mấy người bên phía bí thư Quách hôn mê, cuối cùng ngay cả bí thư Quách cũng hôn mê. Bây giờ nghe nguyên nhân thì nói là bị cảm nắng, cậu xem hôm nay còn chưa đến ba mươi độ, khí trời thế này mà cảm nắng sao?



Tiểu Bạch càng nói càng hưng phấn:



- Ha ha, bây giờ đám người kia đều đã vào bệnh viện, tất nhiên còn chưa bắt được người đẹp băng giá. Đúng là quá trâu, không biết người anh em kia làm thế nào, tôi sùng bái cậu ta.