Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 193 : Tôi sẽ bảo vệ chị

Ngày đăng: 04:41 20/04/20




- Điều kiện gì?



Lãnh Băng Băng hỏi một câu, tuy nàng cho là mình không sai nhưng Triệu Bỉnh Lương dù sao cũng là người có kinh nghiệm, nàng cũng muốn xem Lôi Quân có điều kiện gì.



Triệu Bỉnh Lương trầm mặc, cuối cùng lão mở miệng:



- Anh ta muốn lấy cô.



- Không thể nào.



Lãnh Băng Băng không hề nghĩ ngợi mà lập tức từ chối, giọng nói tràn đầy phẫn nộ:



- Anh ta nói những lời hạ lưu ở cục cảnh sát, bây giờ còn đưa ra điều kiện này, đúng là quá suy nghĩ viển vông.



- Băng Băng, Lôi Quân là cháu nội của lão Lôi, với thế lực nhà này mà cháu kết hôn với Lôi Quân, đây cũng là chuyện tốt với cháu.



Triệu Bỉnh Lương thật lòng khuyên nhủ:



- Chú cảm thấy điều này rất tốt, cháu suy xét đi nhé.



- Chú Triệu, cháu không cần suy xét, cháu không đồng ý, dù bọn họ muốn thế nào thì cháu cũng không sợ.



Lãnh Băng Băng từ chối không chút do dự.



- Băng Băng, cháu đã thật sự quyết định như vậy chưa?



Triệu Bỉnh Lương hỏi lại một câu.



- Chú Triệu, chú hiểu cháu mà.



Lãnh Băng Băng nói, khoảnh khắc này nàng cảm thấy có chút thất vọng với chú Triệu mà trước đó nàng có ấn tượng rất tốt.



- Băng Băng, tuy chú rất muốn giúp cháu nhưng cũng muốn nói rõ, chuyện lần này với năng lực của chú cũng không thể bảo vệ cho cháu.



Triệu Bỉnh Lương chậm rãi nói:



- Nếu cháu không thể đồng ý điều kiện của Lôi Quân thì nên đồng ý với chú một điều kiện khác.



- Chú Triệu, có chuyện gì?



Lãnh Băng Băng hỏi.



- Đi thôi, rời khỏi Giang Hải, đi càng xa càng tốt, đến nơi nào đó càng vắng vẻ càng tốt.



Triệu Bỉnh Lương nói rất khẽ, sau đó lão cúp điện thoại.


Kiều Tiểu Kiều trả lời.



- Đệ nhất thiên hạ.



Âm thanh bên kia vẫn rất trầm thấp.



- Số hiệu chữ Thiên.



Kiều Tiểu Kiều tiếp tục trả lời.



Bên kia trầm mặc hơn mười giây, sau đó một âm thanh trong trẻo và lạnh lùng chợt vang lên:



- Số hiệu chữ Thiên đã sớm mất tích, cô là Kiều Tiểu Kiều thành phố Giang Hải phải không? Sao phải giả mạo? Ai nói cho cô số điện thoại và mật mã kia?



- Chữ Thiên để lại cho tôi số điện thoại này, mật mã cũng nói cho tôi biết.



Kiều Tiểu Kiều trả lời không chút hoang mang.



- Lão nhân gia còn sống sao?



Âm thanh bên kia có chút kích đôgj.



- Tất nhiên, sức khỏe rất tốt, dù hai mươi năm nữa cũng không là vấn đề.



Kiều Tiểu Kiều dùng giọng không nhanh không chậm nói.



- Ông ấy đang ở đâu, nói cho tôi biết địa chỉ.



Giọng nói bên kia càng thêm kích động.



- Bây giờ ông ấy đang ẩn cư rời xa nhân thế, cũng không thể tìm ra được, tôi cũng không biết địa chỉ.



Kiều Tiểu Kiều nói.



- Sao ông ấy lại cho cô số điện thoại này.



Giọng nói bên kia có chút tức tối.



Kiều Tiểu Kiều vẫn giữ giọng điệu bình tĩnh:



- Vì ông ấy có một đồ đệ.