Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 228 :

Ngày đăng: 04:42 20/04/20




Lý Minh Hiên chậm rãi đến gần Tô Tiểu Xán, hắn mỉm cười:



- Tao đã thay đổi ý kiến, tao quyết định đánh gãy một chân của mày.



Lý Minh Hiên nói xong câu đó thì đột nhiên ra tay, không đúng, phải nói là tung đá. Hắn đã trúng đùi Tô Tiểu Xán, người ngồi trong phòng đều nghe thấy tiếng xương cốt gãy vụn.



- Á... ....



Tô Tiểu Xán hét một tiéng thảm thiết, thân thể to mọng đổ xuống ầm ầm.



- Nhớ kỹ, tao là Lý Minh Hiên, hoan nghênh mày trả thù bất cứ lúc nào, tao thích nhất là có người trả thù.



Lý Minh Hiên cúi người, hắn chụp lấy cổ áo Tô Tiểu Xán rồi hất tay ném ra khỏi phòng.



Lý Minh Hiên vỗ vỗ tay rồi chậm rãi đi về chỗ ngồi, ngay sau đó hắn lại ôm Diệp Mộng Vân vào lòng rồi nói:



- Tử Hào, chúng ta uống rượu.



- Cạn!



Lâm Tử Hào cầm lấy chén rượu, trong mắt lóe lên cái nhìn u tối.



... ....



Sau khi Lãnh Băng Băng lái xe rời khỏi khu thị ủy thì trực tiếp quay về nhà, đó chính là căn biệt thự trong khu Cảnh Uyển, Mộc Hàm và Yêu Yêu cũng theo đến.



- Đại sắc lang, mau chữa tốt cho tôi.



Trong phòng khách, Yêu Yêu năn nỉ Hạ Thiên:



- Tôi tình nguyện làm vợ bé của anh, anh cũng không muốn có một vợ bé tàn phế đấy chứ?



- Chồng, anh nên chữa cho Yêu Yêu.



Mộc Hàm ôm lấy cánh tay Hạ Thiên, giọng nói cực kỳ quyến rũ, mà bộ ngực cao vút còn vô tình cố ý ma xát lên cánh tay Hạ Thiên. Điều này làm hắn không khỏi cảm thấy ngứa ngáy, sau đó đột nhiên dùng tay khẽ nhéo lên đỉnh núi.



- Á... ....



Mộc Hàm kêu to một tiếng rất duyên dáng, nàng tranh thủ nhảy sang một bên dùng ánh mắt có chút xấu hổ nhìn Hạ Thiên, sắc lang chết tiệt dám nhéo lên ngực nàng.



- Tôi đi làm cơm.



Lãnh Băng Băng đứng dậy đi về phía nhà bếp, đáng lý ra tối nay mọi người đến ăn tiệc sinh nhật nhà Triệu Thanh Thanh, tất nhiên chưa ai ăn gì, bây giờ tiệc sinh nhật bị hớ, tất nhiên còn phải ăn cơm tôi.



- Tôi giúp chị.



Mộc Hàm cũng vội vàng đi theo Lãnh Băng Băng, nàng cũng không dám làm nũng với Hạ Thiên, cũng không muốn dán người vào đối phương, sợ rằng sẽ bị đối phương ăn sạch.



- Hu hu, chị Hàm, chị không nghĩa khí, cứ như vậy mà bỏ chạy sao?



Yêu Yêu có chút buồn bực, nàng bắt đầu hướng sang Hạ Thiên:



- Chồng, chồng tốt, em xin anh, mau giúp em chữa tay, em sẽ nghe lời anh, sau này không hack anh nữa.



- Anh cũng muốn giúp em chữa tay, nhưng nếu chữa ngay lúc này thì em sẽ không nhớ đòn, vì thế phải đợi ngày mai, đến mai anh sẽ giúp em.



Hạ Thiên lười biếng nói, hắn sẽ không lập tức chữa tay cho nha đầu này, trước đó hắn đã bị nha đầu làm cho cả buổi tối ngủ không ngon, tối nay hắn phải cho nha đầu này mất ngủ một đêm.



- Không cần như vậy, chồng, chồng tốt, chồng yêu, bây giờ anh giúp em chữa tốt, bây giờ em cũng rất muốn vọc máy tính, em muốn hack người khác.



Yêu Yêu tiếp tục năn nỉ, bộ dạng của nàng bây giờ rất đáng thương, nhìn vào làm người ta đàu lòng.



Tuy Yêu Yêu rất đẹp, có thể làm người ta phải thương yêu, nhưng gần đây sức đề kháng của Hạ Thiên với các cô gái là rất mạnh, vì vậy hắn vẫn không cử động. Lần này hắn quyết tâm phải cho Yêu Yêu khổ sở một buổi tối, để nha đầu này khắc sâu ấn tượng, nếu không sau này tiếp tục gây khó cho hắn.



- Sắc lang thối tha, sắc lang chết bầm, sắc lang khốn nạn, sắc lang vô sỉ hạ lưu hèn mạt... ....


- Nào có người nào ngược đã vợ bé như vậy?



- Nếu em muốn đổi ý thì cả đời này đừng hòng động tay.



Hạ Thiên lười biếng nói.



- Này, anh đang uy hiếp tôi sao?



Yêu Yêu rất mất hứng.



- Anh đang uy hiếp em đấy.



Hạ Thiên khẽ gật đầu.



- Hu hu hu...Em phản đối, em rõ ràng là người vợ khốn khổ, không đúng, phải là người thiếp khốn khổ.



Yêu Yêu bất mãn nói.



Hạ Thiên không quan tâm, hắn không cần kỹ nữ khốn khổ là được.



Đối với một tên khốn dầu muối không thể trộn vào như Hạ Thiên thì Yêu Yêu cũng không còn biện pháp nào khác, chỉ có thể tiếp nhận sự thật cả tối không được động tay.



Nửa giờ sau Lãnh Băng Băng làm xong bữa tối, nàng bưng lên bàn mời mọi người dùng cơm.



- Chồng, bâ giờ em không thể ăn cơm, anh chữa cho em để ăn cơm được không?



Khi thấy đồ ăn trên bàn thì ánh mắt Yêu Yêu xoay chuyển, nàng bắt đầu nũng nịu.



- Không sao, em dút cho em.



Hạ Thiên dùng một tay ôm lấy Yêu Yêu, sau đó nhấc nàng đặt lên ghế, hắn cũng ngồi xuống, sau đó gắp một miếng thịt đưa vào miệng nàng:



- Vợ ngoan, ăn đi em.



- Ừ... ....



Yêu Yêu cắn miếng thịt một cách cực kỳ bi phẫn, nàng dùng sức nuốt xuống, giống như đang cắn nuốt Hạ Thiên.



Trong mắt Yêu Yêu chợt lóe lên cái nhìn xảo quyệt:



- Chồng, em muốn ăn chân gà.



Muốn ăn chân gà cũng không sao, vấn đề là trên bàn không có chân gà.



- À, ngày mai đi.



Hạ Thiên cũng không ngu, hắn cũng không chạy đi mua chân gà cho nàng, chỉ dùng muỗng xúc cơm cho vào miệng.



Yêu Yêu lại buồn bực, đại sắc lang này cũng rất khó lừa gạt.



Buổi tối cuối cùng cũng kết thúc, tài nghệ nấu nướng của Lãnh Băng Băng tương đối khá, ít nhất Hạ Thiên cũng rất hài lòng. Yêu Yêu cũng vì quá tức giận mà ăn hết hai chén cơm.



Đúng lúc này điện thoại của Hạ Thiên chợt vang lên, hắn lấy điện thoại ra nhìn, một dãy số lạ.



- Alo, ai vậy?



Hạ Thiên nhận điện thoại.



- Hạ Thiên, tôi là Tô Tiểu Xán.



Đầu bên kia vang lên một âm thanh trầm thấp:



- Cậu đã nói, nếu tôi muốn giảm béo thì đến tìm câu, có phải không?