Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị
Chương 237 : Mộc Hàm quấn lấy người
Ngày đăng: 04:42 20/04/20
- Hạ Thiên, Lý gia là đại gia tộc ở thủ đô, trong mắt những đại gia tộc như vậy thì Kiều gia chúng ta chẳng là gì.
Kiều Đông Hải nói bằng giọng lo lắng:
- Lúc này chúng ta thật sự có phiền toái.
- Không có gì, nếu bọn họ dám đến gây phiền, tôi sẽ xử lý toàn bộ.
Hạ Thiên không quan tâm, không phải chỉ là một Lý gia thôi sao? Hắn nhớ rõ Tam sư phụ đã từng nói, những gia tộc lớn thường ức hiếp người khác, thật ra năm xưa khi sư phụ còn ở thủ đô thì gia tộc nào nhìn thấy cũng phải cung kính.
Kiều Đông Hải có chút bất đắc dĩ, Hạ Thiên là loại người không sợ trời sợ đất, nói đến chữ đại gia tộc thì không hiệu quả. Nhưng khi nghĩ đến những chuyện Lãnh Băng Băng vừa nói thì Kiều Đông Hải mơ hồ cảm thấy sau lưng Hạ Thiên cũng có hậu thuẫn rất mạnh, rõ ràng đối phương kiêu ngạo là vì có chỗ dựa.
- Hạ Thiên, nghe nói tối qua có một người phụ nữ tên là Mị Nhi giúp cậu, hơn nữa nàng lại là người của Thiên tổ, có phải không?
Kiều Đông Hải có chút trầm ngâm, hắn hỏi.
- Đúng vậy.
Hạ Thiên gật đầu, hắn có ấn tượng rất sâu với cô gái Mị Nhi che kín khắp người kia.
- Sao cô ấy phải giúp cậu?
Kiều Đông Hải tiếp tục hỏi.
Hạ Thiên gãi đầu:
Tôi không biết, có lẽ nàng thích tôi, ai bảo tôi đẹp trai như vậy?
Kiều Đông Hải và Tô Tiểu Xán có chút dở khóc dở cười, đúng lúc này bên cạnh lại vang lên tiếng cười khì khì, Liễu Mộng không biết đã xuống lầu từ khi nào, nàng mặc đồ trắng như tiên nữ, nụ cười càng xinh đẹp kinh người. Kiều Đông Hải và Tô Tiểu Xán đáng thương dù biết rõ đây là phụ nữ của Hạ Thiên nhưng vẫn không nhịn được phải ngẩn ngơ, sau đó vội vàng quay đầu đi không dám nhìn.
- Chị Mộng, chị cười gì vậy?
Hạ Thiên không khỏi hỏi.
- Tiểu bại hoại, cậu căn bản không đẹp trai.
Liễu Mộng cười hì hì nói.
Hạ Thiên lập tức buồn bực, bị vợ mắng không đẹp trai, đúng là mất mặt.
- Nhưng cậu còn đẹp hơn một chút so với bọn họ.
Liễu Mộng nhìn Kiều Đông Hải và Tô Tiểu Xán rồi tiếp tục nói.
Lúc này đến lượt Kiều Đông Hải và Tô Tiểu Xán buồn bực, Hạ Thiên lại vui sướng:
- Tôi quả nhiên là đẹp trai nhất.
Lời này cũng không tính là khoác lác, Kiều Đông Hải với bộ dạng hèn mọn bỉ ổi, Tô Tiểu Xán thì béo như heo, trong đám đàn ông ở đây Hạ Thiên rõ ràng là đẹp trai nhất.
- Điều này, Hạ Thiên, tôi sẽ không quấy rầy cậu.
Tô Tiểu Xán cáo từ rất thức thời, mà hắn cũng xấu hổ, hắn cảm thấy mình tiếp tục ở đây thì sẽ phạm sai lầm, Liễu Mộng quá yêu nghiệt, nếu hắn xem vài lần thì cảm thấy không ổn.
Hai người chạy đến tòa nhà Hải Giang, sau đó trực tiếp đến phòng làm việc của Diệp Mộng Oánh. Lúc này trong phòng làm việc chỉ có Diệp Mộng Oánh và trợ lý Chu Cầm, còn An Khả Khả và người đại diện Trần Di đã không có mặt.
Khi thấy Hạ Thiên đưa đến một người đẹp tóc vàng thì Diệp Mộng Oánh có chút kinh ngạc, nàng chủ động hỏi:
- Hạ Thiên, vị này là... ....
- Mỹ nữ tỷ tỷ, chị ấy là Mộc Hàm, là vợ tôi.
Hạ Thiên cười hì hì giới thiệu, sau đó lại nhìn Mộc Hàm:
- Vợ, đây là mỹ nữ tỷ tỷ Diệp Mộng Oánh, cũng là vợ tôi.
Chu Cầm ở bên cạnh chợt rối loạn, quan hệ gì thế này?
Mộc Hàm và Diệp Mộng Oánh thì không nói gì, Hạ Thiên xưng hô quá rối, nghe mà choáng váng.
- Thì ra cô là Mộc Hàm.
Diệp Mộng Oánh có chút kinh ngạc, nàng chủ động vươn tay với Mộc Hàm:
- Mộc tiểu thư, rất vui khi được gặp cô.
- Có thể thấy tiểu thư của nhà giàu số một thành phố Giang Hải cũng là vinh hạnh của tôi.
Mộc Hàm bắt tay với Diệp Mộng Oánh, rõ ràng nàng đã sớm biết tin của Diệp Mộng Oánh.
- Mời Mộc tiểu thư ngồi, cô uống trà hay cà phê?
Diệp Mộng Oánh hỏi Mộc Hàm.
- Diệp tiểu thư, không cần mời tôi, tôi chỉ đi cùng Hạ Thiên thôi.
Mộc Hàm cười nhạt một tiếng.
- Lúc này là vợ nào đây?
Hạ Thiên lấy điện thoại ra xem, hắn nhìn dãy số, không thấy số, vì vậy mà không khỏi buồn bực, là ai mà giấu số được thế này?
- Này, ai đó?
Hạ Thiên nhận điện thoại rất mất hứng.
- Lý Minh Nhân đã đến Giang Hải, tốt nhất cậu phải cẩn thận.
Đầu dây bên kia vang lên mọt giọng nói cực kỳ lạnh lùng.
- Cô là ai, Lý Minh Nhân là ai?
Hạ Thiên còn chưa hỏi xong thì bên kia đã cúp điện thoại, trả lời hắn chỉ là những tiếng tút tút.