Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị
Chương 291 : Hai tầng nguy cơ
Ngày đăng: 04:43 20/04/20
- Thằng ngu, không được giết vợ tao.
Hạ Thiên thấy tình cảnh như vậy thì lập tức nổi giận, hắn tìm vợ dễ dàng sao? Vì lừa Mộc Hàm vào tay mà hắn không tiếc để nàng ám sát một lần, còn cứu nàng nhiều lần, bây giờ đã nắm vợ trong tay nhưng tên khốn kia muốn giết là giết sao?
Vợ có thể nhịn nhưng chồng không thể nhẫn, Hạ Thiên hắn tuyệt đối không thể để cho sự việc kia phát sinh.
Hạ Thiên thoát khỏi vòng vây trong nháy mắt, hắn lấy tốc độ mà mát thường khó thể nhìn thấy đánh về phía Hạ Ưng, bốn người kia cũng bám theo như hình với bóng. Hạ Thiên không quan tâm, hắn đá một cước vào tay cầm súng của Hạ Ưng, sau khi đá văng súng thì một cước lại phóng về phía đầu đối phương.
Thân thủ của Hạ Ưng tương đối nhanh nhẹn, hắn cảm nhận được nguy hiểm từ một đá của Hạ Thiên, vì vậy vội vàng cúi người xuống né tránh.
- Đùng.
Mộc Hàm nổ súng, mục tiêu tất nhiên là Hạ Ưng.
Hạ Ưng lăn một vòng tránh một súng của Mộc Hàm, nhưng Mộc Hàm cũng không ngừng.
- Đùng đùng đùng... ....
Tiếng súng vang lên liên tục, Hạ Ưng lúc này cực kỳ khốn khổ, chỉ biết điên cuồng né tránh.
- Á... ....
Cuối cùng Hạ Ưng cũng trúng đạn lên đùi, hắn không khỏi kêu lên thảm thiết. Sau khi trúng đạn thì hắn cũng không tiếp tục lăn lộn, cứ đứng yên trên bãi cỏ.
- Hạ Ưng, vì sao các người không muốn buông tha cho tôi?
Mộc Hàm dùng súng chĩa vào đầu Hạ Ưng:
- Các người cũng biết rất rõ, tôi căn bản không phản bội quốc gia.
- Khụ, khụ... ....
Hạ Ưng ho khan vài tiếng:
Hạ Thiên không quan tâm đến lời nói của Mộc Hàm, hắn dùng châm đâm vào người nàng. Hắn là thầy thuốc, hắn còn hiểu rõ tình huống của Mộc Hàm hơn cả chính Mộc Hàm, hắn biết tình hình của nàng rất nghiêm trọng, nếu không chữa ngay thì sợ rằng hắn sẽ thiếu đi một bà vợ.
Một châm sinh, hai châm tử, nếu là bình thường thì Hạ Thiên sẽ không quyết định sử dụng Ngịch Thiên Bát Châm ở đây, nhưng bây giờ vì cứu vợ, hắn không thể không ra tay. Nhưng lúc này hắn chỉ cần đệ nhất châm là được, nếu so ra thì đệ nhất châm tiêu hao ít băng hỏa linh khí nhất. Nguồn: https://truyenfull.vn
Thực tế bây giờ Hạ Thiên cũng chỉ có thể thi triển được đệ nhất châm, vừa rồi đánh bốn vị cao thủ, nhìn thì có vẻ đơn giản nhưng thực tế lại tiêu hao khá nhiều băng hỏa linh khí của hắn. Hơn nữa hắn còn bị thương, vì vậy công lực của hắn không còn được ba phần thời hưng thịnh.
Thời gian chậm rãi trôi qua, vẻ mặt tái nhợt của Mộc Hàm dần trở nên hồng hào, dưới tác dụng của đệ nhất châm Ngịch Thiên Bát Châm thì thân thể Mộc Hàm bắt đầu khôi phục với tốc độ rất nhanh, nhưng vẻ mặt Hạ Thiên thì dần trở nên trắng bệch.
Sau một phút thì vẻ mặt Mộc Hàm cuối cùng cũng khôi phục lại như thường, cảm giác tức ngực và đau đớn cũng dần biến mất. Cuối cùng Hạ Thiên cũng rút châm khỏi người nàng, hắn chống tay lên bãi cỏ, thân thể giống như suy yếu đến mức bất cứ lúc nào cũng đổ xuống.
- Ai?
Mộc Hàm đột nhiên nhảy dựng lên, sau khi thân thể khôi phục thì tính cảnh giác cũng phục hồi. Khoảnh khắc này nàng đột nhiên cảm giác có một cặp mắt đang nhìn chằm chằm vào mình.
- Nếu không muốn chết thì tốt nhất nên ngoan ngoãn ngồi xuống, không nên cử động.
Giọng nói truyền đến từ một nơi không xa, Mộc Hàm nhìn lại, chỉ thấy trong bóng tối có một dáng người với đường cong lung linh, tóc dài bồng bềnh, hai tay nắm lấy hai khẩu súng, hai họng súng chĩa về phía Mộc Hàm và Hạ Thiên.
Tuy Mộc Hàm không nhìn rõ dung mạo của người phụ nữ nhưng có thể cảm nhận được khí thế khủng bố, trực giác nói cho nàng biết cần phải nghe lệnh của đối phương, vì vậy nàng lại ngồi xuống với Hạ Thiên.
Dù bây giờ Hạ Thiên có vẻ suy yếu đến mức có thể ngã bất cứ lúc nào, nhưng trong tiềm thức thì Mộc Hàm vẫn cảm thấy có Hạ Thiên ở bên cạnh là rất an toàn.
- Cô là ai?
Mộc Hàm hỏi.
- Ám Ảnh Đoàn, Ngải Vi Nhi!
Người phụ nữ tóc dài nói ra vài chữ, vẻ mặt Mộc Hàm chợt biến đổi lớn.