Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 293 : Sư tỷ

Ngày đăng: 04:43 20/04/20




Hạ Thiên nở nụ cười sáng lạn:



- Chị Ngải Vi Nhi, chị phải dứt khoát làm vợ tôi, nếu không chút nữa tôi sẽ đánh mông chị.



- Muốn chết.



Ngải Vi Nhi cuối cùng cũng không nhịn được nữa, nàng hóa thành một luồng hắc ảnh đánh về phía Hạ Thiên, một chưởng vỗ vào ngực hắn.



Hạ Thiên hầu như không kịp có bất kỳ phản ứng nào, hắn bị một chưởng của Ngải Vi Nhi đánh bay, sau đó ngã nặng nề lên bãi cỏ rồi há mồn phun ra một ngụm máu tươi. Mà Ngải Vi Nhi rõ ràng cũng thủ hạ lưu tình, vì nàng cũng thật sự không muốn đánh chết Hạ Thiên.



- Bây giờ cậu đã nhận thua chưa?



Ngải Vi Nhi dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Hạ Thiên trên mặt đất.



Hạ Thiên chậm rãi bò lên, hắn lầm bầm:



- Không ngờ bị vợ tương lai đánh bay, đúnglà quá mất mặt.



Hạ Thiên lấy từ trong túi quần ra một cây ngân châm, hắn đâm kim vào đầu mình, sau đó hắn nhìn Ngải Vi Nhi:



- Vợ tương lai, chị làm chồng mất mặt, vì vậy chị phải nhận trừng phạt, tôi quyết định đánh mông chị.



Hạ Thiên còn chưa nói xong thì đã biến mất, Ngải Vi Nhi đang định quá lên thì cảm nhận được một cảm giác nguy hiểm kéo đến gần. Nàng vội vàng tránh lên vài bước, đồng thời đấm về phía cảm thấy nguy hiểm, nhưng một quyền của nàng chỉ đánh vào không khí.



Cảm giác nguy hiểm lúc này vẫn bám theo Ngải Vi Nhi như hình với bóng, điều làm cho Ngải Vi Nhi kinh ngạc chính là cảm giác Hạ Thiên ở bên cạnh mình nhưng không thể nhận biết chính xác đang ở đâu, cũng không biết từ nơi nào kéo đến. Điều nàng cần làm duy nhất chính là liên tục di chuyển, đồng thời liên tục tấn công về các phía, nhưng phương pháp này rõ ràng là không hiệu quả.



- Đét!



Một âm thanh giòn tan vang lên, mông trái của Ngải Vi Nhi truyền đến cảm giác đau đớn và nóng bỏng, lúc này âm thanh của Hạ Thiên đã van lên:



- Một lần.



- Hạ Thiên,cậu thật sự muốn chết phải không?




- Này, chị thật sự biết Nhị sư phụ của tôi sao? Ôi dào, chị là con gái của Nhị sư phụ tôi sao?



Trong lòng Mộc Hàm không khỏi có chút kích động, hèn gì Hạ Thiên lợi hại, thì ra là đồ đệ của sát thần.



Ngải Vi Nhi thì càng thêm kích động, nàng rống lên với Hạ Thiên:



- Tên khốn Ngải Luân kia đang ở đâu?



- Chị không phủ nhận, xem ra chị là con gái của Nhị sư phụ, cả hai cùng họ Ngải, nói như vậy chị là sư tỷ của tôi. Vậy thì quá tốt, Đại sư phụ nói sư tỷ trời sinh làm vợ cho sư đệ, vì vậy bây giờ sư tỷ là vợ tôi.



Hạ Thiên nở nụ cười sáng lạn:



- Nhưng này, sư tỷ, tuy Nhị sư phụ thật sự rất khốn kiếp nhưng chị là con gái của ông ấy, gọi là tên khốn cũng không hợp lắm đâu.



- Cậu câm miệng cho tôi.



Ngải Vi Nhi hầu như bị những lời nói bậy bạ của Hạ Thiên mà sinh ra cảm giác muốn chém người:



- Cậu mau nói cho tôi biết, tên khốn Ngải Luân kia đang ở đâu?



- Sư tỷ, chị rất muốn tìm Nhị sư phụ sao?



Hạ Thiên hỏi ngược lại.



Hạ Thiên cũng không đợi Ngải Vi Nhi trả lời mà cười hì hì:



- Thật ra cũng đơn giản thôi, bây giờ chị là vợ tôi, sau này tôi sẽ đưa chị về núi, chị có thể gặp Nhị sư phụ.



Ngải Vi Nhi xiết chặt nắm đấm, hai con ngươi lại bắn ra hàn quang, sát khí lạnh thấu xương lại bùng lên. Nàng trừng mắt nhìn giống như muốn nuốt gọn Hạ Thiên.



Khoảnh khắc này Mộc Hàm sinh ra cảm giác hít thở không thông, sát khí của Ngải Vi Nhi làm nàng khó thở nổi.