Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 306 : Vô xỉ

Ngày đăng: 04:43 20/04/20




- Bác sĩ Tống, anh nói vậy có ý gì?



Liễu Vân Mạn nghe được lời nói uy hiếp của Tống Dũng thì có chút tức giận.



Tống Dũng hừ lạnh một tiếng:



- Bác sĩ Liễu, phòng làm việc của cô dùng làm phòng làm việc, đây không phải nơi cho cô và bạn trai yêu đương thân mật, chỉ cần xét theo vấn đề này cũng đủ để khai trừ cô ra khỏi bệnh viện.



- Bác sĩ Tống, bây giờ cũng chưa đến giờ làm việc của tôi, tôi cũng không cần anh phải quan tâm.



Liễu Vân Mạn tức giận nói.



Hạ Thiên lúc nà xen vào một câu:



- Chị Vân Mạn, đừng quan tâm đến thằng ngu này, nếu hắn còn tiếp tục kêu gào, tôi sẽ đánh văng hắn ra ngoài... ....



- Ai đánh ai văng ra còn chưa xác định được.



Tống Dũng cười lạnh với Hạ Thiên:



- Tôi khuyên cậu nên rời khỏi bệnh viện, nếu không tôi sẽ cho bảo vệ đến đuổi đi.



- Tôi ghét nhất là loại người đến quấy rầy tôi và vợ.



Hạ Thiên dùng giọng bất mãn nói một câu, sau đó hắn lóe người đến trước mặt Tống Dũng, hắn thò tay chụp cổ đối phương rồi dùng sức ném ra. Tống Dũng không tự chủ được bay thẳng ra ngoài, sau đó đập người xuống hành lang bệnh viện.



- Á... ....



Tống Dũng đau đớn kêu lên một tiếng, sau đó hắn bò lên phóng vào phóng Liễu Vân Mạn với bộ dạng tức tối, hắn rống lên với Hạ Thiên:



- Mày dám đánh... ....



Tống Dũng còn chưa nói hết câu thì đã bị chụp cổ, thân thể lại bay lên, sau đó lại ngã lên hành lang.



- Ngu như heo, anh còn dám đi vào, tôi sẽ tiếp tục đánh văng ra. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - https://truyenfull.vn



Hạ Thiên lười biếng nói.



Tống Dũng bị Hạ Thiên ném ra ngoài choáng váng mặt mày, vì vậy hắn thẹn quá hóa giận rồi gầm lên:



- Bảo vệ, mau gọi bảo vệ.



Tống Dũng hét lên quá lớn, bảo vệ còn chưa tới nhưng đám bác sĩ và y tá lắm chuyện đã bu đen. Khi thấy bộ dạng chật vật của Tống Dũng thì ai cũng có chuyện để nói.




Đám người nghe thấy Hạ Thiên nói như vậy thì chợt kinh ngạc, bạn trai của bác sĩ Liễu quả nhiên quá hung hãn, đánh bác sĩ Tống thành ra như vậy, hơn nữa còn mắng cả giám đốc Tống.



- Mày.



Tống Liên Thành tức đến mức thân thể run rẩy:



- Tốt, rất tốt, bắt hắn lại, đưa đến cục công an.



Tống Liên Thành nói ra lời này với hai tên bảo vệ, nhưng ngay sau đó lão phát hiện hai tên bảo vệ không có hành động nào, một tên bảo vệ cẩn thận nói:



- Giám đốc Tống, tôi đã báo cảnh sát.



Hai tên bảo vệ cũng không phải kẻ ngu, tất nhiên biết Hạ Thiên là lại trâu chó, bọn họ cũng không muốn không còn răng hút cháo.



- Rất tốt, mày cứ đợi đó mà ăn cơm tù.



Tống Liên Thành dùng ánh mắt phẫn nộ nhìn Hạ Thiên, sau đó lão quay đầu nhìn Liễu Vân Mạn:



- Bác sĩ Liễu, cô đưa bạn trai đến phá rối bệnh viện sao?



- Giám đốc Tống, bạn trai của tôi chỉ đến chơi, bác sĩ Tống nói ra những lời ô uế, bạn trai tôi không nhịn được mới ra tay đánh người. Nếu muốn nói cũng phải trách bác sĩ Tống đến quấy rối.



Liễu Vân Mạn căn giận nói, nàng không sợ tên phó giám đốc này, với y thuật của nàng thì chẳng sợ không có công tác, rời khỏi bệnh viện này cũng không phải sẽ chết đói.



- Rất tốt, mai cô khỏi cần đi làm, trở về thanh tỉnh lại đi.



Tống Liên Thành hừ lạnh một tiếng rồi nói.



Liễu Vân Mạn đang định nói thì một âm thanh vang lên:



- Có chuyện gì xảy ra?



- Giám đốc.



-Viện trưởng.



Mọi người đều chào hỏi người mới đến, đây là giám đốc Hà Minh của bệnh viện Phụ Nhất. Đúng lúc có người muốn đi ra giải thích tình hình sự việc thì phát hiện vẻ mặt Hà Minh chợt biến đổi, sau đó lão nhanh chóng đi về phía Hạ Thiên.



- Hạ thần y, anh đến rồi sao?



Hạ Thiên dùng giọng cung kính nói với Hạ Thiên, tất cả mọi người kể cả Tống Liên Thành đều ngây dại, bạn trai của bác sĩ Liễu rốt cuộc là quái vật gì? Sao giám đốc lại cung kính như vậy?