Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 312 : Uống nước cũng tiêu chảy

Ngày đăng: 04:43 20/04/20




Khi nghe thấy giọng nói của Hạ Thiên thì Tô Tử Cường và Trương Lỵ không tự giác phải xoay người, sau đó lại nhìn bốn phía, khi thấy không còn ai khác thì mới biết hai đứa ngu ngốc trong lời nói của Hạ Thiên chính là mình.



- Mày muốn gì?



Tô Tử Cường dùng ánh mắt tức giận nhìn Hạ Thiên, tuy hắn đã sớm sợ hãi hạ thiên, nhưng bị đối phương chửi ngu ngốc, nếu còn ra vẻ như không có gì thì hắn cũng không phải là Tô Tử Cường.



Hạ Thiên nhanh chóng ôm Mộc Hàm đi đến trước mặt Tô Tử Cường và Trương Lỵ, hắn lười biếng nói:



- Không có gì, anh chỉ hảo tâm nhắc nhở hai người, chút nữa tốt nhất đừng ăn sáng.



- Chúng tao có ăn sáng hay không có liên quan gì đến mày?



Tô Tử Cường rất căm tức.



- À, đúng là không liên quan gì.



Hạ Thiên đột nhiên ra tay, hắn dùng tốc độ mà mắt thường khó nhận ra để đâm lên người Tô Tử Cường và Trương Lỵ một châm, sau đó lại bất mãn nhìn Tô Tử Cường:



- Tôi cùng vợ tôi mướn phòng có liên quan đến hai đứa ngu ngốc chúng mày sao? Sao lại kéo cảnh sát đến quấy rầy?



Tô Tử Cường và Trương Lỵ đưa mắt nhìn nhau, vẻ mặt nhanh chóng biến đổi. Trong lòng hai người đều không nghĩ ra, vì sao Hạ Thiên biết chuyện này?



- Tao không biết mày đang nói gì.



Tô Tử Cường giả vờ trấn định, hắn quyết định không thừa nhận chuyện này, dù sao Hạ Thiên cũng không có chứng cứ.



Hạ Thiên dùng ánh mắt khinh thường nhìn Tô Tử Cường:



- Đúng là vô dụng, dám làm mà không dám nhận. Như vậy anh sẽ nói cho các chú biết, chút nữa nếu phát hiện ăn gì hay uống gì cũng tiêu chảy thì đừng nghi ngờ, cũng đừng kinh ngạc, vì đó là anh làm... .... Nguồn truyện: Truyện FULL



Hạ Thiên nhìn Mộc Hàm đã dựa vào mình và chìm vào giấc ngủ, hắn vội vàng ôm lấy nàng, sau đó nói với Tô Tử Cường:



- Mặc kệ hai người, anh phải đưa vợ về phòng ngủ nghỉ.



Hạ Thiên nói là đi, thậm chí cũng lười đợi thang máy, hắn ôm Mộc Hàm biết mất trước mặt Tô Tử Cường và Trương Lỵ.



Tô Tử Cường và Trương Lỵ đưa mắt nhìn nhau, vài chục giây sau cả hai mới đi vào nhà hàng.



Hai người chọn xong bữa sáng, khi đang định ăn, khi thức ăn lên đến bên miệng thì Trương Lỵ chợt khựng lại.



- Tử Cường, tên kia vừa nói gì nhỉ, nói vậy có ý gì?



Trương Lỵ hỏi có chút lo lắng.



Tô Tử Cường đang ăn, sau khi nhai nuốt xong hắn mới mở miệng:



- Nói gì?



- Chính là chúng ta ăn gì hay uống gì cũng sẽ bị tiêu chảy.


Mộc Hàm đang chuẩn bị rời khỏi giường đi ăn cơm trưa, nhưng nàng còn chưa hoàn toàn ngồi dậy thì Hạ Thiên đã phóng đến, hắn đè nàng nằm ngửa ra rồi phủ lên. Sau vài phút cả hai đã liên tục hoạt động, thứ gì nên được ăn sẽ được ăn, và lúc này Mộc Hàm mới biết Hạ Thiên xem mình là bữa trưa.



... ....



Tô gia.



- Tử Cường, lại có chuyện gì xảy ra?



Tô Tiểu Xán từ bên ngoài quay về, hắn dùng giọng bất mãn hỏi. Thân là con trai thứ tư của Tô gia nhưng Tô Tử Cường chưa làm được chuyện gì ra hồn, ngược lại còn mang về phiền toái.



Tô Tuấn Phong nhìn vào nhà vệ sinh đóng kín cửa, trên mặt là nụ cười bất đắc dĩ:



- Tiêu chảy.



- Có chuyện nhỏ nhặt vậy mà cũng kéo anh về giải quyết sao?



Tô Tiểu Xán rất mất vui, nếu những chuyện lông gà vỏ tỏi như vậy mà hắn phải giải quyết, sợ rằng mỗi ngày khỏi cần ngủ nghỉ.



- Không phải tiêu chảy bình thường.



Tô Tuấn Phong giải thích:



- Nó ăn cái gì vào cũng tiêu chảy, dù uống thuốc cũng vậy. Em đưa nó đi bệnh viện, nhưng còn chưa kịp làm gì thì tiêu chảy liên miên, cuối cùng không còn biện pháp mới phải đưa về. Bây giờ không ăn không uống, cuối cùng mới có hơi giảm bớt, không tiêu chảy quá dữ dội.



- Nghiêm trọng như vậy sao?



Tô Tiểu Xán có chút kinh ngạc:



- Dựa theo lời em, bệnh viện còn không có biện pháp, vậy gọi anh về làm gì?



- Muốn anh liên lạc với Hạ Thiên, để xem cậu ta có cách gì không... ....



Tô Tuấn Phong còn chưa dứt lời thì Tô Tiểu Xán đã cắt ngang:



- Cậu cho rằng Hạ Thiên có thể đến sao? Lần trước cứu là vận may của tôi, nhưng lần này chưa chắc đã tùy tiện chữa bệnh.



Tô Tuấn Phong có chút buồn bực, sao không nghe hắn nói hết lời?



Tô Tuấn Phong rơi vào đường cùng chỉ còn cách tiếp tục giải thích:



- Theo lời nói của Tử Cường, nó bị như vậy là vì Hạ Thiên động tay vào.



- Tử Cường bị sao vậy?



Tô Tiểu Xán lập tức giận dữ:



- Nó vô duyên vô cớ động vào Hạ Thiên làm gì?