Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 351 : Sóng ngầm nửa đêm

Ngày đăng: 04:44 20/04/20




Mị Nhi nghe được lệnh mà chợt ngẩn ngơ:



- Có cần phải làm như vậy không?



Mị Nhi không nghĩ ra được, dù Hạ Thiên này có quan hệ với thủ lĩnh, nhưng cũng không cần sử dụng lực lượng của Thiên tổ để bảo vệ tất cả người có quan hệ với hắn đấy chứ? Phải biết rằng lực lượng của Thiên tổ chưa từng sử dụng cho mục đích thế này.



Mị Nhi càng không rõ vì sao lại phải giám thị Lý gia, chẳng lẽ Thiên tổ thật sự vì sự kiện này mà đứng vào thế đối lập với Lý gia sao? Nếu thật sự là như vậy thì đây không phải chuyện tốt với Thiên tổ. Nguồn truyện: Truyện FULL



Tất nhien cũng không phải Thiên tổ sợ Lý gia, chẳng qua Mị Nhi cảm thấy đối với một người như Hạ Thiên thì Thiên tổ và Lý gia không cần hục hặc, rõ ràng lý do này là không đủ.



- Làm theo lệnh của tôi.



Người ở đầu dây bên kia cũng không giải thích nhiều:



- Tôi cũng sắp xếp người ở thủ đô để quản chế Lý gia, nếu có tin tức thì tôi sẽ liên lạc với cô.



- Được, tôi sẽ lập tức sắp xếp.



Mị Nhi không tiếp tục truy vấn, dù trong lòng nàng rất mê hoặc nhưng vẫn thi hành mệnh lệnh.



Mị Nhi cúp điện thoại và nhìn Hầu Tiểu Thất:



- Liên lạc với tất cả nhân viên Thiên tổ ở thành phố Giang Hải.



Khi Hạ Thiên quay về Kiều gia thì trong phòng khách biệt thự Kiều Tiểu Kiều vẫn có rất nhiều người, hình như ai cũng đợi Hạ Thiên quay về.



Khi thấy Hạ Thiên quay về thì ai cũng thở ra một hơi, Kiều Tiểu Kiều là người mở miệng đầu tiên:



- Chồng, anh vừa đi đâu?



- Anh đi xử lý tên Lý Minh Hạo ngu ngốc.



Hạ Thiên ra vẻ tùy ý nói.



Lãnh Băng Băng không nhịn được phải đón lời:



- Giết chết sao? Cậu nói gì? Cậu sẽ không giết hắn đấy chứ?



- Đúng vậy, tôi đã đánh hắn chết.



Hạ Thiên khẽ gật đầu.



- Sao?


Kiều Tiểu Kiều vừa sắp xếp phòng ngủ cho Tôn Hinh Hinh và Liễu Vân Mạn, khi đang chuẩn bị quay về phòng thì nhận được điện thoại của Lãnh Băng Băng. Khi nàng nghe được nội dung lời nói của Lãnh Băng Băng thì lập tứ chấn động.



Kiều Tiểu Kiều tranh thủ điện thoại thông báo cho Kiều Đông Hải, sau đó nàng vội vàng chạy lên gõ cửa phòng ngủ Hạ Thiên.



- Chồng, không tốt.



Kiều Tiểu Kiều hô lớn:



- Có bội đội xông vào, có thể bọn họ đến tìm anh.



Hạ Thiên nghe thấy như vậy thì chợt buồn bực, hắn vừa mới cởi sạch quần áo của Liễu Mộng, đang chuẩn bị tiến lên làm chút hoạt động thân ái.



- Tiểu bại hoại, không được làm chuyện xấu, dậy đi.



Liễu Mộng thúc giục.



Đúng là không có biện pháp, Hạ Thiên đành phải mặc quần áo rồi rời khỏi giường, trong lòng thầm ghi hận với đám bộ đội, Đám khốn kiếp này, sớm không đến muộn không đến, lại đến đúng đúng súng sắp lên nòng, muốn gây khó dễ cho hắn sao?



- Không được nhúc nhích.



- Không được nhúc nhích.



Hạ Thiên vừa mặc quần áo chỉnh tề thì nghe thấy những tiếng bước chân dồn dập, sau đó là những âm thanh quát tháo. Khi hắn từ phòng ngủ đi ra thì đã có hơn mười quân nhân tiến vào phòng khách biệt thự, vài chục khẩu súng tự động chĩa vào ba người phụ nữ là Kiều Tiểu Kiều, Kiều Phượng Nhi và Kiều Hoàng Nhi, vì lúc này chỉ có ba nàng ở phòng khách.



- Các anh muốn gì?



Kiều Phượng Nhi quát lớn.



- Chúng tôi phụng mệnh bắt Hạ Thiên, ai dám cản trở, bắn bỏ.



Một quân nhân mở miệng.



- Ai ra lệnh cho các anh.



Kiều Tiểu Kiều đối mặt với một hàng súng ống cũng không quá sợ hãi.



- Là tôi.



Một giọng nói khí thế vang lên, khi âm thanh vang lên thì một người đàn ông cao lớn hơn năm mươi đã xuất hiện.