Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 406 : Đâu ra lắm lừa đảo thế

Ngày đăng: 04:45 20/04/20




Hạ Thiên không quan tâm đến người này, bình thường hắn không quan tâm đến đàn ông, nếu là phụ nữ thì hắn sẽ nhìn qua, nếu không phải là người đẹp thì cũng bỏ qua.



- Tao đang nói với mày.



Khi thấy Hạ Thiên không có phản ứng thì tên đàn ông kia chợt nổi giận, hắn ngăn cản trước mặt Hạ Thiên.



Lần này Hạ Thiên có phản ứng, hắn trừng mắt nhìn đối phương rồi bất mãn nói:



- Chó ngoan không chặn đường, chú chặn đường anh, coi chừng anh làm "thịt cầy bảy món".



Hạ Thiên không đợi tên đàn ông kịp nói, hắn ồ lên có chút kinh ngạc:



- Thì ra là con rùa đen này, à, mau cút đi, nếu không tao làm thịt rùa thành món "ba ba hấp muối".



Tên đàn ông bị Hạ Thiên gọi là rùa đen chính là tên Hoắc Bân tối qua đã gặp mặt, rõ ràng dù là Hoắc Bân hay Hạ Thiên cũn không ngờ sẽ đụng mặt nhau ở đây. Nguồn: https://truyenfull.vn



- Mà nói gì?



Hoắc Bân bị Hạ Thiên nói là rùa đen thì chợt thẹn quá hóa giận:



- Mày biết đây là chỗ nào không? Mày có tin tao gọi bảo vệ tống cổ ra không?



Hạ Thiên dùng ánh mắt thấy kẻ điên để nhìn Hoắc Bân:



- Chú có bệnh không, đây cũng không phải nhà chú, chú dựa vào cái gì để tống anh ra ngoài?



Tất nhiên Hạ Thiên còn một câu chưa nói, dù đây là nhà của rùa đen, nếu muốn ra thì tự hắn ra, còn chưa đến lượt rùa đen phải há miệng.



- Chỗ này không phải là nhà tao, nhưng là công ty của tao.



Hoắc Bân hừ lạnh một tiếng, hắn dùng ánh mắt đắc ý nhìn Hạ Thiên, bộ dạng vênh váo:



- Mày đến đây làm gì? Đừng nói đến đây xin việc nhé, loại người như mày thì cút về đi, tập đoàn Thiên Nam không chứa nổi loại người như mày.



- Tên lừa đảo khốn kiếp, cút ngay cho anh.



Hạ Thiên trừng mắt nhìn Hoắc Bân, sao dạo này nhiều lừa đảo vậy? Tối qua hắn gặp một đám lừa đảo, nhưng sao bây giờ trình độ của đám lừa đảo lại kém như vậy? Con rùa đen này không biết nghĩ đến biện pháp nào tốt hơn sao?



- Ai là lừa đảo?



Hoắc Bân tức giận nói:




- Mày nói ai lừa đảo?



Tên đàn ông họ Mã rất căm tức, sự việc sắp thành, sao bây giờ xuất hiện một tên quấy rối.



- Nói nhảm, anh nói chú chứ ai?



Hạ Thiên rất ghét đám lừa đảo:



- Chú nói ngày nào đi làm về cũng lên mạng đọc báo, nhưng thực tế mỗi khi đêm đến thì chú đi "thả nọc" cùng một đám phụ nữ, hơn nữa mỗi đêm đều ngủ với một em khác biệt, không phải lừa gạt sao?



- Nói tầm bậy.



Tên đàn ông họ Mã rất tức giận:



- Mày là ai? Tao căn bản không biết mày? Sao lại chơi tao?



- Tên lừa đảo chết bầm, mau lăn ra, anh không thích hãm hại chú, chú dám chạy đến đây lừa vợ anh, chú có tin ăn đòn nhừ xương không?



Hạ Thiên trừng mắt nhìn tên đàn ông họ Mã, hắn tức giận nói.



- Đúng là ăn tục nói phét, ai lừa gạt vợ mày? Tao căn bản không biết vợ mày là ai, nhưng theo tao được biết thì loại người như mày chắc chắn cũng có con vợ **** ra gì, dù tao biết cũng không thèm lừa gạt.



Tên đàn ông họ Mã rất tức giận, sau đó hắn quay sang Diệp Mộng Oánh:



- Chủ tịch Diệp, chị đừng tin thằng này, hắn thuần túy chỉ muốn quấy rối.



Vẻ mặt Chu Cầm rất cổ quái, nàng nhìn tên đàn ông họ Mã, trên mặt có chút đồng tình.



- Mã tiên sinh, thật xin lỗi, tôi lại tin cậu ấy.



Diệp Mộng Oánh cười nhạt một tiếng:



- Tuy anh không tệ nhưng tôi hy vọng công nhân viên phải thành thật, vì vậy, Mã tiên sinh, anh có thể về.



Diệp Mộng Oánh dừng lại một chút rồi thản nhiên nói:



- Mã tiên sinh, tôi cần nói cho anh biết, tôi vừa vặn là con vợ không ra gì trong lời nói của anh.



Vẻ mặt tên đàn ông họ Mã cực kỳ đặc sắc, hắn nhìn Diệp Mộng Oánh, lại nhìn hạ thiên, rất khó tin. Cuối cùng hắn không nói gì, chỉ ngây người vài giây, sau đó xoay người đi ra ngoài, rất dứt khoát, có tác phong lớn.