Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 416 : Buồn bực khó hiểu

Ngày đăng: 04:45 20/04/20




Khi Hạ Thiên đang cực kỳ khó hiểu thì nhận được một cuộc điện thoại, người gọi đến là Vương Tiểu Nha.



- Hạ Thiên ca ca, anh ở đâu đó? Bây giờ em đang rất buồn phiền.



Trong điện thoại, Vương Tiểu Nha có vẻ rất ỉu xìu.



- Sao em lại buồn phiền?



Hạ Thiên có chút kỳ quái, chẳng lẽ buồn phiền cũng có thể lây sao? Hắn đang buồn bực, bây giờ tiểu nha đầu bên kia lại buồn phiền. Nhưng nếu lây bệnh thì cũng không thể đi xa vậy chứ?



Vương Tiểu Nha dùng giọng mất hết sức lực trả lời:



- Hạ Thiên ca ca, vừa rồi cô giáo trong trường điện thoại cho em, nói là em cuối tuần phải đi học. Em thật sự cảm thấy khó hiểu, rõ ràng em đã bị đuổi học rồi mà, làm gì còn phải đi học nữa?



Hạ Thiên cũng cảm thấy rất kỳ quái:



- Đúng vậy, không phải em đã bị đuổi học rồi à? Sao bây giờ còn phải đi học?



- Đúng vậy, em cũng hỏi như thế, nhưng cô giáo nói, bây giờ chủ nhiệm không phải là cô giáo cũ, hiệu trưởng cũng là hiệu trưởng mới. Vì vậy trước đó hiệu trưởng nói đuổi học em là không chắc chắn, em còn là học sinh, đến tuần sau em lại phải tiếp tục đi học, hu hu... ....



Giọng điệu của Vương Tiểu Nha giống như muốn khóc đến nơi:



- Em thật sự buồn bực đấy, sao lại như vậy? Đã đuổi học em rồi, những ngày nay em rất vui, bây giờ lại bắt em đi học, đúng là không có chữ tín.



Hạ Thiên thuận miệng nói một câu:



- Có cái gì khó hiểu đâu, em đừng đi học là được.



- Nhưng trường còn chưa đuổi học, em còn phải đi học, em phải tìm một lý do quang minh chính đại để bị đuổi học mới được.



Vương Tiểu Nha vẫn không có tinh thần:



- Trước đó lão hiệu trưởng khốn kiếp đã đuổi học em rồi, rõ ràng là bọn họ không đúng. Nếu bị đuổi thì em không đi học cũng có lý do rõ ràng, bây giờ nếu em không đi thì không biết phải nói với cha mẹ thế nào.



Hạ Thiên không biết cha mẹ ở nơi nào, vì vậy cũng không biết nói chuyện với cha mẹ sẽ có cảm giác gì, cũng không biết có vấn đề gì xảy ra, vì vậy mà không biết nên nói gì.



Đúng lúc này Vương Tiểu Nha lại nói:


Vương Tiểu Nha đột nhiên hô lên kinh hoàng:



- Hạ Thiên ca ca, anh xem, anh xem đi... ....



- Xem cái gì?



Hạ Thiên có chút buồn bực.



- Xem bản tin này, có người nói Triệu Vũ Cơ đã đến thành phố Giang Hải.



Vương Tiểu Nha chỉ vào màn hình máy tính, nàng dùng giọng kích động nói với Hạ Thiên.



- Triệu Vũ Cơ sao?



Hạ Thiên rất quen cái tên này.



- Đúng vậy, là Triệu Vũ Cơ mà lớn lên giống em như đúc ấy, đến ngày mười bảy chị ấy mới diễn, nhưng hôm nay mới mùng chín, sao lại đến rồi? Cũng không biết bản tin này là thật hay giả.



Vương Tiểu Nha có chút nghi ngờ, sau đó nàng dùng ánh mắt chờ mong nhìn Hạ Thiên:



- Hạ Thiên ca ca, bản tin nói Triệu Vũ Cơ ở khách sạn Đế Vương, chúng ta đến xem thử, xem chị ấy có giống em không.



- Ok!



Hạ Thiên cũng đồng ý, hắn đã sớm muốn gặp Triệu Vũ Cơ, nếu gương mặt nàng xinh đẹp như Vương Tiểu Nha mà dáng người cũng ngon hàng như cảnh sát tỷ tỷ, nếu vậy hắn sẽ cướp làm vợ.



- Chúng ta đi nhanh.



Vương Tiểu Nha rất nóng vội, nàng kéo Hạ Thiên ra ngoài:



- Trước tiên chúng ta đi ăn, sau đó đến khách sạn Đế Vương.



Vương Tiểu Nha vừa đi ra đến cửa thì thấy người giúp việc Tiểu Thúy, ngay sau đó nàng lắp bắp kinh hãi:



- Chị Tiểu Thúy, mặt chị làm sao vậy?