Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 626 : Bọn cướp càn rỡ

Ngày đăng: 04:48 20/04/20




- Súc sinh.



Đàm Lập Tân quát lên nghiêm nghị:



- Các người là một đám súc sinh, tôi sẽ không bỏ qua cho các người.



- Đàm Lập Tân, kết quả của mày là tấm gương cho đám người ở thủ đô, mày phải cảm thấy may mắn mới đúng, cũng không phải ai cũng có thể trở thành tấm gương, ha ha ha... ....



Đối phương cười lớn cực kỳ đắc ý rồi cúp điện thoại.



Đàm Lập Tân xiết chặt hai nắm đấm, hai mắt vô tình đỏ bừng.



- Lập Tân, thế nào, bọn họ nói thế nào? Bọn họ muốn thế nào mới thả Điềm Điềm?



Mai Thục Mẫn đã ngừng khóc, nàng vội vàng hỏi.



- Thục Mẫn, đám cầm thú này không phải muốn đòi tiền của chúng ta, bọn họ đến vì muốn trả thù, vì vậy bọn họ sẽ không thả người.



Đàm Lập Tân cắn răng, giọng điệu trầm thấp mà cực kỳ bất đắc dĩ, lúc này hắn thật sự không biết phải làm sao.



- Vậy phải làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Điềm Điềm của tôi, con gái ngoan của mẹ, hu hu... ....



Mai Thục Mẫn bắt đầu khóc rống lên.



Đàm Lập Tân quay đầu nhìn một tên cảnh sát hơn ba mươi mặc thường phục rồi hỏi:



- Đội trưởng Mã, các anh có biện pháp nào không?



- Cục trưởng Đàm, chúng tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức.



Đội trưởng Mã nói, nhưng dù là kẻ nào cũng khó thể nắm chắc có thể cứu sống con gái của Đàm Lập Tân trong trường hợp này.



Đàm Lập Tân khẽ gật đầu, trong lòng tràn đầy thất vọng và bi phẫn. Hắn biết rõ trông cậy vào đám cảnh sát này thì khả năng con gái được thả về là rất nhỏ, nhưng ngoài trông cậy vào bọn họ thì hắn còn có thể trông cậy vào ai đây?


- Chỗ đó... ....



Đội trưởng Mã có chút do dự, hắn muốn nói gì đó nhưng chợt khựng lại.



- Vợ, câu lạc bộ Thái Tử ở đâu vậy?



Hạ Thiên hỏi.



Mộc Hàm khẽ trả lời:



- Chồng, nhớ rõ lần trước Bạch Tiểu Lỗi đã nhắc đến Thái Tử Minh với chúng ta không? Câu lạc bộ Thái Tử là nơi những người kia tụ tập lại với nhau vui chơi, trước kia chỉ là một nhóm người tụ tập chơi đùa nhưng bây giờ đã phát triển đến mức bắt cóc, xem ra càng ngày càng biến tướng.



- Lại là bọn Thái Tử này.



Hạ Thiên có chút mất hứng:



- Thôi được, vợ, hai người chúng ta đi là được, tôi sẽ đến địa phương khốn kiếp kia đập phá. Nghe cái tên Thái Tử là đã thấy phiền, tôi thuận tiện đến xem tên khốn Thái Tử Lâm Giang có ở đó hay không.



- Vậy thì được, chúng ta đi thôi.



Mộc Hàm cũng không muốn làm trễ nãi thời gian, nàng quay đầu nhìn Đàm Lập Tân:



- Cục trưởng Đàm, anh ở đây chờ tin,chúng tôi đi cứu người.



- Tôi muốn cùng đi với các người.



Đàm Lập Tân vội vàng nói.



- Cứu người là trách nhiệm của chúng tôi, việc này cứ giao cho chúng tôi.



Đội trưởng Mã cũng mở miệng nói, tuy hắn biết câu lạc bộ Thái Tử kia không dễ chọc vào, nhưng dù là thế nào thì hắn cũng phải đến một chuyến, vấn đề có vào được không thì là chuyện khác, nếu hắn không đi thì sau này cũng không còn cách nào tiến vào.