Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 663 : Sính lễ

Ngày đăng: 04:49 20/04/20




- Tôi không biết, tôi chỉ nghi ngờ như vậy mà thôi, hình như có người cố ý tiết lộ tin tức về tôi, tổ chức bên này cũng nghi ngờ tôi, vì vậy tôi cảm thấy rất không đúng. Có lẽ là Tôn Bác Văn đã khai ra tôi, vì trước kia tôi chỉ liên lạc với anh ta.



Chuột số 3 nhanh chóng nói:



- Tóm lại trước khi tôi chưa xác nhận an toàn thì sẽ không quay lại Địa tổ, còn phần kế hoạch tình báo, cô có muốn xem hay không cũng chẳng sao.



- Được, anh nói rõ địa điểm, tôi đến tìm anh.



Mộc Hàm hơi suy nghĩ, sau đó nàng lập tức đồng ý.



Đặc công nằm vùng thường có khác biệt với các đặc công khác, bọn họ trường kỳ rơi vào nguy hiểm, vì vậy áp lực rất lớn, thực tế tâm lý rất dễ sinh ra vấn đề. Nếu bọn họ càng công tác dài thì tình huống này sẽ càng nghiêm trọng, một vài đặc công thậm chí còn dứt khoát phản bội tổ chức, những người có thể kiên trì thường cũng không mấy tín nhiệm người khác. Vì bọn họ thường phải sống trong lo lắng, nên mỗi khi có gió thổi cỏ lay, bọn họ sợ thân phận bại lộ. Cũng vì thế mà chuột số 3 vì cảm thấy căn cứ không an toàn nên không về, điều này Mộc Hàm cảm thấy rất bình thường.



Chuột số 3 nhanh chóng nói ra một địa chỉ, sau đó hắn bổ sung một câu:



- Nhớ kỹ, bảy giờ tối, tôi chỉ cho cô mười phút, sau thời gian mười phút chờ đợi thì tôi sẽ đi, dù cô có thật sự là tổ trưởng Địa tổ hay không, cô phải mang theo giấy chứng nhận, cũng chỉ đến một người, nếu có từ hai người trở lên thì đừng trách tôi không khách khí.



Chuột số 3 không đợi Mộc Hàm đáp lời mà trực tiếp cúp điện thoại.



Mộc Hàm khẽ chau mày, đối phương thật sự làm nàng cảm thấy cực kỳ cẩn thận, nếu nàng cứ đến như vậy cũng sẽ rất nguy hiểm.



Nhưng Mộc Hàm biết rõ dù có nguy hiểm thì cũng phải đi, thân là đặc công, nàng sao có thể quan tâm đến vấn đề nguy hiểm? Quan trọng là tin tình báo của đối phương, nếu nàng không đi và có tập kích khủng bố, nàng lại biết sớm mà chẳng thể ngăn cản, như vậy nàng phải chịu trách nhiệm, nàng cũng khó bỏ qua cho mình.



Nhưng Mộc Hàm cũng không thể không có chuẩn bị, tuy nói nàng tài cao gan lớn, bây giờ thân thủ lại tăng mạnh, một người đi theo hay mười mấy người cũng không khác gì nhau, nhưng dù sao nàng cũng phải cẩn thận.



Mộc Hàm cầm điện thoại định điện thoại nhưng lại để xuống, căn cứ vào lời nói của chuột số 3, dù thế nào nàng cũng phải đề phòng.



Suy xét mãi, cuối cùng nàng lấy điện thoại ra bấm một dãy số.




- Luật sư Vân, xin hỏi có Hạ thần y ở đây không?



Chu Hoa lúc này cực kỳ cung kính, trên tay còn có một va li khá lớn, sau lưng còn có hai tên đàn ông, có lẽ là vệ sĩ.



- Tiền tới rồi sao?



Hạ Thiên lách mình đến cửa:



- Chú làm việc khá nhanh đấy.



- Hạ thần y phân phó, tôi sao dám chậm trễ?



Chu Hoa ra vẻ khép nép:



- Tiền anh muốn đều ở đây, anh có cần xem qua không?



Chu Hoa không thể không cung kính, vừa rồi vừa kiếm tiền hắn vừa điện thoại cho vài người. Chưa điện thoại thì không sao, điện thoại mới phát hiện ra mình chọc vào một kẻ khủng bố, vì vậy hắn lập tức dùng tốc độ nhanh nhất để gom đủ tiền rồi đưa đến, tuyệt đối không dám chậm trễ.



Hạ Thiên tiện tay mở va li, bên trong đều là tiền mặt. Nhưng hắn cũng không muốn đếm, có ba mươi tỷ của Tiền gia, mười triệu này chẳng có lực hấp dẫn với hắn.



- Ôi trời, nhiều tiền quá.



Vân Tiểu Đông la hét chạy đến, nàng nhào vào trong va li:



- Chú xấu xa, đây là sính lễ của chú cho mẹ sao?