Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 680 : Dụ dỗ Isabella

Ngày đăng: 04:49 20/04/20




- Chị Isabella, tôi muốn đánh chị.



Hạ Thiên có chút mất hứng:



- Tôi đã nói không cho phép chị cho thêm chữ nhỏ.



- Hình như người ta thích gọi như vậy hơn.



Isabella vẫn dùng giọng rất quyến rũ:



- Cùng lắm thì lần sau cho cậu trừng phạt là được.



Trước nay Isabella vẫn rất thích gọi Hạ Thiên là chồng nhỏ, nhưng mỗi lần nàng thêm vào chữ nhỏ thì Hạ Thiên sẽ trừng phạt, nàng cũng chẳng vì thế mà thay đổi. Có lẽ đối với nàng thì sự trừng phạt đặc biệt của Hạ Thiên cũng là một sở thích đáng chờ mong.



- Chị Isabella, bây giờ tôi muốn trừng phạt chị.



Hạ Thiên bất mãn nói.



- Hì hì, chồng nhỏ, bây giờ người ta không rảnh, phải đợi sau này cậu mới trừng phạt được.



Isabella vẫn rất yêu kiều trong điện thoại:



- Đúng rồi, chồng nhỏ, tôi có chuyện muốn hỏi cậu.



- Chuyện gì?



Hạ Thiên hỏi, tuy hắn thật sự muốn trừn phạt Isabella, nhưng bây giờ không có nàng, tất nhiên hắn cũng chẳng làm gì được.



- Chồng nhỏ, cậu có gặp một người là Sa Tan không?



Isabella mở miệng hỏi.



- Sa Tan sao?



Hạ Thiên suy nghĩ, sau đó hắn hỏi lại một câu:



- Chị Isabella, có phải Sa Tan là tên Hắc Ám Vương Tử gì kia không?



- Đúng vậy, chính là hắn.



Isabella vội vàng trả lời:



- Chồng nhỏ, cậu đã gặp mặt hắn rồi sao?



- Không, nếu tôi thấy hắn thì đã giết chết rồi, nhưng tên này đã bị bom nổ tan tành, tôi không thể nào bắt được.



Hạ Thiên lười biếng nói, hắn quả thật chưa từng gặp Sa Tan, nhưng sự việc Mộc Hàm gặp Sa Tan thì hắn lại biết. Tối qua hắn và nàng cuồng hoan, Mộc Hàm nói ra những gì đã phát sinh trong kho hàng.



Isabella duyên dáng kêu lên một tiếng:



- Sao? Chồng nhỏ, cậu nói Sa Tan đã bị bom nổ chết rồi sao?
- Chị Isabella, nhất định phải đưa vợ sư tỷ xinh đẹp theo nhé?



- Được, chồng nhỏ, tôi sẽ đi tìm cậu.



Isabella cười hì hì:



- Tôi tắt điện thoại trước.



- Này, đợi chút.



Hạ Thiên đột nhiên nhớ đến một vấn đề:



- Chị Isabella, chị còn chưa nói cho tôi biết, sao chị quen biết tên Sa Tan ngu ngốc kia?



- Chồng nhỏ, đợi chút nữa gặp mặt sẽ nói cho cậu biết.



Isabella nũng nịu nói, sau đó nàng cúp điện thoại.



Hạ Thiên lầm bầm một câu:



- Chẳng lẽ Sa Tan ngu ngốc cũng là thành viên của Ám Ảnh Đoàn? Nếu thật sự là như vậy thì chẳng phải có thêm phiền toái sao?



Rõ ràng Hạ Thiên lo lắng cũng không dư thừa, nếu Sa Tan cũng là thành viên của Ám Ảnh Đoàn, như vậy sẽ có nhiều sát thủ truy sát Mộc Hàm.



- Mặc kệ, chút nữa hỏi chị Isabella là biết ngay.



Hạ Thiên đút điện thoại vào túi quần, sau đó nhìn quanh:



- Ủa, vợ Mị Mị, An Khả Khả đi đâu rồi?



- Cô ấy vừa đi, nếu cậu muốn gặp thì phải chạy theo.



Tống Ngọc Mị chỉ ra ngoài:



- Tôi phải cùng chị Quân lo áo cưới, cũng phải mất vài ngày, nếu sắp xếp tốt thì sẽ đẩy nhanh tốc độ, thời gian rất gấp, tôi cũng không có thời gian giúp anh. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL



- Tôi không nghĩ đến cô ta, chỉ sợ cô ta bị người ta bán đi thôi.



Hạ Thiên lười biếng nói:



- Tôi định nhắc nhở cô ấy, nhưng cô ấy đã đi, vậy thì thôi, dù sao cô ấy cũng không phải là vợ tôi, bị người ta bán đi cũng được.



- Bị người ta bán đi sao?



Tống Ngọc Mị cau mày:



- Có ý gì?



- Cũng không có gì, vợ Mị Mị, chị đã bận rộn, như vậy tôi về trước.



Hạ Thiên cầm lấy tay Tống Ngọc Mị rồi nhanh chóng hôn lên miệng một cái, hắn cười hì hì:



- Nhớ đến tôi thì điện thoại nhé.



Hạ Thiên nói đi là đi, lần này hắn không phải chạy về ngủ, hắn về vì Isabella sẽ đến tìm.



Khi thấy Hạ Thiên biến mất thì Cổ Quân ở bên cạnh không khỏi ngây người:



- Ngọc Mị, bạn trai của em không phải người thường.



- Chị Quân, chúng ta nên làm áo cưới thôi.



Tống Ngọc Mị cười nhạt một tiếng, nàng cũng khong nói về quan hệ của mình và Hạ Thiên với người khác. Nàng biết rõ Cổ Quân nói không sai, Hạ Thiên quả thật không phải người thường, điều này cũng rất bình thường, nếu hắn thật sự là người thường thì nàng và hắn sẽ có kết quả sao?



Đàn ông bình thường sao có thể xứng đôi với Tống Ngọc Mị nàng?