Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 682 : Nhận nhiệm vụ tư nhân

Ngày đăng: 04:49 20/04/20




- Chồng nhỏ, cậu hiểu lầm rồi, lần này không phải Ám Ảnh Đoàn chúng tôi muốn giết Mộc Hàm, thật ra chúng tôi căn bản không biết chuyện này.



Isabella vội vàng giải thích.



Isabella dừng lại một chút rồi bổ sung:



- Chồng nhỏ, tôi cũng không gạt cậu, thật ra bây giờ Ám Ảnh Đoàn cũng không tiếp nhận những nhiệm vụ có liên quan đến cậu. Lần trước vì chuyện của Tiểu Kiều mà Ám Ảnh Đoàn chúng tôi tổn thất nặng, vì vậy đoàn trưởng nói, dù đối phương có ra giá cao đến đâu thì cũng chẳng tiếp nhận nhiệm vụ liên quan đến cậu, vì đoàn trưởng biết chúng tôi không bao giờ có được số tiền này.



- Nhưng, chị Isabella, vì sao tên Sa Tan ngu ngốc kia lại đến giết vợ tôi?



Hạ Thiên mất hứng hỏi.



- Đó là hoạt động tư nhân của hắn, căn bản không liên quan đến Ám Ảnh Đoàn.



Isabella tiếp tục giải thích:



- Tuy Ám Ảnh Đoàn không muốn nhận nhiệm vụ liên quan đến cậu nhưng Sa Tan là đệ nhất sát thủ, hắn cũng không nghe lời, thường xuyên tiếp nhận vài nhiệm vụ riêng để kiếm tiền.



- Tiếp nhận nhiệm vụ riêng để kiếm tiền là sao?



Hạ Thiên có chút buồn bực.



- Là thế này, thường thì chúng tôi tiếp nhận nhiệm vụ, sau đó sẽ phân cho các sát thủ tuyến dưới, trong hội sẽ có nhiệm vụ cung cấp tin tức tình báo và hậu cần, đồng thời cũng sẽ thu vào một nửa số tiền. Nếu tiếp nhận tư nhân thì sẽ không phải chia chác cho ai, tất nhiên là càng kiếm được nhiều tiền hơn.



Isabella gật đầu nói.



- À, thằng ngu kia nghe nói sẽ nhận được một trăm triệu đô la.



Hạ Thiên thuận miệng nói.



- Sao? Một trăm triệu đô la?



Isabella càng hoảng sợ, rõ ràng nàng không biết nhiều tiền như vậy, hèn gì Sa Tan liều mạng tiếp nhận nhiệm vụ tư nhân. Dù là nàng, khi đụng phải nhiệm vụ này thì sợ rằng cũng động tâm, nếu nhận nhiệm vụ này và thành công thì cả đời sau chẳng cần lo lắng gì nữa.



- Chị Isabella, nếu đây không phải là nhiệm vụ Ám Ảnh Đoàn tiếp nhận, như vậy các người sẽ không truy sát vợ tôi đấy chứ?



Hạ Thiên lúc này lại hỏi.



Isabella gật đầu không chút do dự:



- Tất nhiên rồi, đây vốn không phải là nhiệm vụ của Ám Ảnh Đoàn, nếu Sa Tan không chết thì chúng tôi cũng tìm hắn tính sổ, bây giờ hắn đã chết, coi như xong.



- À, vậy thì tốt.




- Cậu thật sự muốn biết nguyên nhân sao?



Vân Thanh nhìn chằm chằm vào mắt Hạ Thiên.



Hạ Thiên khẽ gật đầu:



- Tôi rất muốn biết.



- Tôi muốn tránh cậu.



Vân Thanh cuối cùng cũng nói ra ý nghĩ thật sự của mình.



Hạ Thiên có chút buồn bực:



- Chị Vân Thanh, chị sao lại phải tránh tôi, tôi là chồng chị, chị không thể trốn tránh tôi được.



- Cậu cũng phải hiểu, tôi thật sự chán ghét đàn ông, thật sựu không thể tiếp nhận hành vi thân mật với đàn ông.



Vân Thanh nhìn Hạ Thiên:



- Tôi cũng không biết cậu dùng biện pháp gì để tôi không ghét cậu, nhưng tôi đoán chuyện này có liên quan đến y thuật của cậu, nhưng tôi không biết đây chỉ là tạm thời hay vĩnh viễn.



Hạ Thiên nghe mà có chút mơ hồ:



- Chị Vân Thanh, chị nói cái gì là tạm thời hay vĩnh viễn?



- Ý của tôi là, không biết tôi tạm thời không ghét cậu hay là vĩnh viễn không ghét.



Vân Thanh bình tĩnh nhìn Hạ Thiên:



- Tối qua tôi đã suy nghĩ rất lâu, tôi đoán y thuật của cậu có thể làm tôi tạm thời không ghét cậu, nhưng nói không chừng vài ngày sau tất cả sẽ như lúc ban đầu.



- Không phải đâu, chị Vân Thanh, chị sẽ vĩnh viễn không ghét tôi.



Hạ Thiên ra vẻ tin tưởng mười phần.



- Nếu cậu thật sự cho rằng tôi sẽ vĩnh viễn không ghét cậu, như vậy cậu nên cho tôi quay về Giang Hải.



Vân Thanh nhìn Hạ Thiên:



- Tôi không biết cậu còn ở lại thủ đô thêm bao lâu, nhưng tôi nghĩ ít nhất cũng là nửa tháng, đợi đến khi cậu quay về Giang Hải có thể đến tìm tôi. Nếu đến khi đó tôi rời xa cậu lâu ngày mà vẫn còn chưa chán ghét, tôi sẽ tiếp nhận mối quan hệ giữa hai chúng ta.