Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 684 : Kim châm vào đầu

Ngày đăng: 04:49 20/04/20




- Hạ thần y, cậu đến mau... ....



Quan Đình ở bên kia chợt hô lên kinh hoàng, trong giọng nói có chút nức nở, rõ ràng tiếng hét vào lúc vừa rồi là của nàng.



Vẻ mặt Tiền Vạn Kim chợt biến đổi, lão biết Tiền Đa Đa đã phát sinh vấn đề, khi đang định nhắc Hạ Thiên thì đã không thấy bóng dáng.



Tiền Vạn Kim vội vàng chạy lên lầu, đến khi lão vào đến phòng của Tiền Đa Đa thì Hạ Thiên đã có mặt bên trong. Lão nhìn sang Tiền Đa Đa, ngay sau đó đã không còn bình tĩnh nổi, trước đó Tiền Đa Đa vẫn còn rất tốt, lúc này lại rất khủng bố, trên mặt tràn đầy máu tươi, mắt tai mũi đều có máu, có thể gọi là thất khiếu chảy máu.



Lúc này Hạ Thiên đang ra châm như bay, hắn nhanh chóng đâm lên người Tiền Đa Đa, vẻ mặt rất ngưng trọng, rõ ràng tình huống của Tiền Đa Đa cũng nằm ngoài dự đoán của hắn.



Quan Đình lấy tay che miệng, nàng cố gắng để mình không kêu lên thành tiếng, nhưng lúc này trên mặt nàng cũng tràn đầy nước mắt. Vài phút trước nàng còn đang rất vui, vì nàng đã có thể không còn lo lắng cho bệnh tình của Tiền Đa Đa, nhưng nàng không ngờ chỉ sau vài phút mà Tiền Đa Đa đang rất bình thường chợt chảy máu thất khiếu, khoảnh khắc đó nàng không biết phải làm sao, nàng không biết tại sao, chẳng lẽ Hạ Thiên thất bại?



Tiền Vạn Kim khẽ run, dù lão cố gắng bảo trì sự trấn tĩnh nhưng vẫn khó thể nào tỉnh táo. Khoảnh khắc này lão đã không thể nào ngờ tình cảnh trước mắt lại xuất hiện, lão chỉ hy vọng Hạ Thiên có thể cứu Tiền Đa Đa một lần nữa.



Vài phút ngắn ngủi đối với Quan Đình và Tiền Vạn Kim có thể nói là dài dòng cả thế kỷ, mãi đến khi bọn họ thấy Tiền Đa Đa không còn chảy máu thì mới cảm thấy có chút yên lòng.



- Hạ Thiên, mày là loại lang băm hại người, trước tiên tao giết mày, đền mạng cho đại ca của tao.



Một âm thanh tức giận chợt vang lên, người đến đúng là Tiền Tiểu Phú.



Tiền Vạn Kim quay đầu xem xét, ngay sau đó lão chợt cảm thấy cực kỳ sợ hãi, vì vậy vội vàng hét lên:



- Dừng tay.



Thì ra Tiền Tiểu Phú đang cầm một khẩu súng ngắn, họng súng chĩa vào Hạ Thiên, giống như muốn bắn chết Hạ Thiên.



Hạ Thiên cũng không quay đầu, hắn hất tay trái lên, hai cây ngân châm bay về phía Tiền Tiểu Phú. Khoảnh khắc này Tiền Tiểu Phú chợt đứng đờ như tượng gỗ, cũng không thể chuyển động, ngón tay của hắn vẫn bảo trì động tác, vẫn nắm súng.



- Tiểu Phú, con điên rồi sao?



Vẻ mặt Tiền Vạn Kim cực kỳ tái nhợt:




Hạ Thiên nói đến đây thì nhìn Tiền Đa Đa:



- Này, anh cũng đã tỉnh, anh nói xem, có phải tên khốn không tiền này đâm kim anh không?



- Hạ Thiên, cám ơn đã cứu tôi một lần nữa.



Tiền Đa Đa lúc này đã ngồi dậy trên giường, giọng nói có chút quái dị, vẻ mặt đầy máu, cực kỳ khủng bố.



- Đa Đa, con nói xem, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?



Tiền Vạn Kim trầm giọng nói:



- Những gì Hạ thần y vừa nói có phải là thật không?



- Cha, trước tiên con đi rửa mặt đã.



Tiền Đa Đa không trả lời vấn đề, hắn chỉ xuống giường.



- Trước tiên nói rõ mọi việc đã.



Tiền Vạn Kim khẽ nói:



- Rốt cuộc có gì xảy ra?



- Đa Đa, anh nói xem, rốt cuộc có chuyện gì? Anh nói xem đầu đau khi nào?



Quan Đình ở bên cạnh cũng khuyên nhủ.



Tiền Đa Đa không nói gì, bầu không khí trong phòng rất yên ắng, vẻ mặt Tiền Tiểu Phú có chút bất an, rõ ràng đang lo lắng điều gì đó.