Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 734 : Tự gây nghiệt

Ngày đăng: 04:50 20/04/20




- Vâng, cục trưởng!



Đồng Giang lên tiếng, sau đó hắn phân phó đám cảnh sát khác:



- Còn ngây ra đó làm gì? Mau làm việc.



Đám cảnh sát đều hành động, bọn họ bắt đầu làm thủ tục giam giữ đám người Đặng Đào.



- Chờ đã, chờ đã, tôi đồng ý hòa giải, tôi đồng ý hòa giải.



Đặng Đào thấy đám cảnh sát bắt đầu hành động thì lập tức hét toáng lên.



- Đúng vậy, tôi cũng đồng ý hòa giải, xe của tôi không cần bồi thường.



- Của tôi cũng không cần bồi thường.



... ....



Đồng Giang không khỏi nhìn về phía Lãnh Băng Băng, hắn dung giọng hỏi thăm nói:



- Cục trưởng, chị xem.



- Tiếp tục, nên làm gì cứ làm.



Lãnh Băng Băng phất tay, nàng rõ ràng phải làm ác nhân đến cùng.



Đồng Giang dung ánh mắt có chút đồng tình nhìn đám người Đặng Đào, cuối cùng hắn cũng hiểu cái gì là tự gây nghiệt. Nếu lúc trước bọn họ tình nguyện hòa giải thì bây giờ đã có thể về nhà, nhưng bọn họ muốn làm lớn chuyện, kết quả thì quá tốt, bọn họ sắp bị ném vào nhà ngục.



- Tôi muốn tố cáo các người, tôi muốn tố cáo các người... ....



Đặng Đào bị đưa đi, hắn gào lên điên cuồng.



- Đồng Giang, anh sắp xếp người đến bệnh viện để giám định pháp y cho bà lão, để xem thương thế ra sao.



Lãnh Băng Băng hoàn toàn không quan tâm đến Đặng Đào, nàng tiếp tục phân phó một câu.



- Vâng, cục trưởng.



Đồng Giang lên tiếng, sau đó hắn lập tức đi sắp xếp.



Khi vài chục người được đưa đi thì cục công an không còn ồn ào như trước, còn đám người Liễu Vân Anh lúc này lại cực kỳ hưng phấn, ánh mắt các nàng nhìn về phía Lãnh Băng Băng có chút sùng bái.



- Không còn gì nữa rồi, mọi người cũng về đi.


Liễu Mộng rất vui vẻ:



- Chị không nói nữa, tiểu bại hoại sẽ nói với em.



Liễu Mộng đưa điện thoại cho Hạ Thiên, sau đó nàng nhảy dựng lên mặcq quần áo tử tế, nàng vừa chạy ra ngoài vừa nói:



- Tiểu bại hoại, chị đi tìm đồ ăn, cậu chậm rãi điện thoại cho Băng Băng đi.



- Vợ cảnh sát tỷ tỷ, chị đang ở đâu?



Hạ Thiên nhận điện thoại rồi hỏi:



- Nếu không tôi sẽ sang tìm chị



- Cậu ăn cơm trưa chưa?



Lãnh Băng Băng hỏi một câu, bây giờ đã hơn hai giờ nhưng nàng vẫn còn chưa ăn, còn Hạ Thiên có ăn hay chưa thì nàng không rõ.



- Chưa ăn.



Hạ Thiên trả lời, hắn vừa ăn bánh bao của Liễu Mộng, không rảnh ăn cơm. Tuy bánh bao ăn ngon nhưng lại không đầy bụng.



Lãnh Băng Băng có chút chần chừ, cuối cùng nàng khẽ gật đầu nói:



- Vậy cậu đến đây, tôi đang ở phân cục, cậu trực tiếp đến nhà hàng Tình Duyên gần phân cục, chúng ta sẽ ăn cơm trưa ở đó.



- Tôi sẽ đến ngay.



Hạ Thiên lập tức nhảy dựng lên, sau đó hắn nhanh chóng mặc quần áo tử tế rồi chạy ra ngoài.



Hạ Thiên rất muốn đưa Liễu Mộng cùng đi dùng cơm, nhưng hắn phát hiện nàng không có trong phòng, vì vậy hắn không đi tìm, một mình chạy đến khách sạn Tình Duyên. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL



Hạ Thiên thật ra không xa lạ gì khách sạn này, dù đây là một nhà hàng nhỏ nhưng trước đó hắn đã từng cùng Lãnh Băng Băng ăn cơm ở đây, vi vậy cũng biết đường đi. Chưa đến mười phút sau hắn đã xuất hiện ở nhà hàng, sau đó tìm được Lãnh Băng Băng, hắn cũng không khách khí mà ngồi xuống ngay bên cạnh.



- Đã gọi món rồi, sẽ đưa lên ngay.



Lãnh Băng Băng nhìn Hạ Thiên, sau đó nàng tùy ý hỏi một câu:



- Cậu quay về Giang Hải khi nào?