Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 757 : Cản đường cướp chó

Ngày đăng: 04:50 20/04/20




Xe càng đi về phía trước thì càng kẹt, khi chạy thêm được hai kilomet thì Vân Thanh mới biết vì sao có kẹt xe, vì trên đường xảy ra chuyện.



Chỉ thấy một chiếc xe tải dừng ven đường, trước xe tải có vài chiếc xe con chặn lối, hai bên đường còn có hai ba mươi chiếc xe con dừng rối loạn.



Trong phòng lái của xe tải có hai người đàn ông, bên ngoài có vài chục người vây quanh, có lẽ đang mắng chửi. Hai người này đóng chặt cửa xe không dám ra, có lẽ vì bị tình cảnh bên ngoài làm cho hoảng sợ.



Hai tên đàn ông bị hù sợ cũng bình thường, vì ngoài vài chục người mắng chửi thì vẫn con gần trăm người khác, đám người này có nam có nữ nhưng phụ nữ chiếm đa số, tuổi không lớn, phần lớn chỉ là hai ba mươi.



Những người này vây quanh xe tải, đám đàn ông thì bắt đầu leo lên xe tháo hàng xuống, tất nhiên những hàng hóa này có chút đặc thù, tất cả đều là chó sống.



Nhiều người và xe, hơn nữa còn dừng xe hỗn loạn, vì vậy mà đường bị chắn. Thực tế cũng có vài khe hở cho xe đi qua, nhưng khốn nổi người qua đường cũng đứng lại xem, vì vậy mà tình huống ngày càng chen chúc.



- Chị Vân Thanh, những người này đang làm gì vậy?



Hạ Thiên có chút mơ hồ, hắn chỉ thấy nơi này rất loạn, rất kẹt mà thôi.



- Cướp chó.



Vân Thanh thản nhiên nói, tuy đây là lần đầu tiên nàng được thấy tận mắt tình cảnh này, nhưng đây cũng không phải tình huống lần đầu tiên xuất hiện. Có một vài nhà hoạt động vì động vật thường xuyên tiến hành những hành động thế này, những năm trước có vài người làm ra hành động cướp đoạt chó mèo, vì vậy mà tạo nên một hình mẫu cho các sự việc phát sinh về sau. Vân Thanh nhớ rõ trước đó không lâu thì một chỗ khác cũng có phát sinh tình huống tương tự.



Hạ Thiên mê hoặc:



- Cướp chó làm gì? Bọn họ muốn ăn thịt cầy bảy món, không biết tự mình đi mua sao?



- Bọn họ chẳng phải muốn ăn thịt chó, cũng không phải thích ăn chó.



Vân Thanh giải thích có chút bất đắc dĩ, người này chưa từng nghe qua sự kiện này sao? Bây giờ thứ này ai mà chẳng không biết?



- Vì sao không ăn ?



Hạ Thiên không nghĩ ra:



- Thịt chó ăn rất ngon.


- Chị Thanh, chị Thanh, chị giúp em, nếu không em chết chắc.



Tên thanh niên thấy Vân Thanh xuống xe thì cực kỳ mừng rỡ, hắn gạt đám người ra rồi nhanh chóng đi đến trước mặt Vân Thanh:



- Chị là luật sư, chị chắc chắn có biện pháp.



- Chị Vân Thanh, đây là ai?



Hạ Thiên dùng giọng kỳ quái hỏi.



- Cậu ấy là em họ của tôi, là Vân Chí Quang, là con của cậu tôi.



Vân Thanh giải thích.



- Vị này là anh rể sao? Chào anh rể, anh gọi em Tiểu Quang là được.



Vân Chí Quang có năng lực phân tích tương đối khá, hắn thấy Hạ Thiên và Vân Thanh đứng cùng một chỗ, hắn lại hiểu chị họ của mình, rõ ràng có quan hệ không tầm thường với người bên cạnh.



Không thể không nói Vân Chí Quang rất đúng đắn, Hạ Thiên nghe hắn gọi là anh rể thì cũng tăng khá nhiều hảo cảm.



- Tiểu Quang, có gì xảy ra? Xe chó này là của em sao?



Vân Thanh nhíu mày hỏi, khi thấy đám người hướng về phía này vây quanh thì nàng cảm thấy không ổn, phiền toái hôm nay có thể nói là khó tránh.



- Chị Thanh, xe này là của bạn và em cùng liên hợp, đã cùng đàm phán giá tiền với người mua, nhưng còn chưa đến thành phố thì đã bị cản lại, nói là không được ăn chó, muốn thả hết ra, chị nói xem em phải làm sao?



Vân Chí Quang rất khổ sở:



- Như vậy em sẽ thiệt chết mất.