Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 761 : Là chị của chị sao?

Ngày đăng: 04:50 20/04/20




- Hừ, tôi trả tiền là được.



Vân Thanh đột nhiên rút tám trăm đồng từ trong bóp ra đưa cho người đàn ông trung niên, sau đó nàng nói với Hạ Thiên:



- Chúng ta đi thôi.



Hạ Thiên có chút buồn bực:



- Chị Vân Thanh, cần gì phải đưa tiền cho hắn?



- Chúng ta còn có việc, chậm trễ không được.



Vân Thanh giải thích một câu, nàng sợ Hạ Thiên còn muốn náo loạn, vì vậy kéo tay hắn:



- Đi thôi, chuyện này nói sau. Nguồn: https://truyenfull.vn



- Được rồi, đợi đến khi xong việc chúng ta đến phá nát quán ăn này.



Hạ Thiên thuận tiện nói một câu, hắn bị Vân Thanh kéo ra nhà hàng, đi đến bên cạnh xe. Khi chuẩn bị lên xe thì hắn nhìn vào quán ăn rồi dùng giọng ngạc nhiên hỏi:



- Chị Vân Thanh, chị xem kìa.



- Có gì sao?



Vân Thanh tức giận hỏi, bây giờ tâm tình của nàng không tốt, vừa bị người ta hãm hại, tâm tình có thể tốt được sao?



- Chị xem, tên ngốc kia có phải là kẻ đã nói chúng ta là phần tử khủng bố không?



Hạ Thiên chỉ chỉ vào quán ăn.



Vân Thanh nhìn thoáng qua, sau đó nàng thấy ba người đang nói chuyện phiếm ở bên trong, trong đó có người đàn ông trung niên chủ quán và đồn trưởng Phương, người còn lại chính là kẻ mà lần trước nàng từng gặp mặt ở thủ đô. Người này trước đó đã vu oan nàng là phần tử khủng bố để cảnh sát bắt lại, chính là chủ nhiệm khu thường trú của huyện Mộc Dương ở thủ đô, là Dương Lâm.



Khoảnh khắc này Vân Thanh lập tức hiểu ra, lần này chẳng phải nhà hàng làm thịt khách, căn bản là tên Dương Lâm kia cố ý gây khó dễ cho nàng. Rõ ràng tên khốn Dương Lâm kia không biết đã về huyện Mộc Dương từ khi nào, trùng hợp là hắn lại gặp được nàng trong quán ăn này. Chỉ cần nhìn bộ dạng quen thuộc của đám người là thấy quán ăn kia nhất định là bị Dương Lâm sai khiến, cố ý hãm hại nàng, vì vậy mới tốn công cho thêm một số không ở trong menu, nếu không thì quán ăn phải đặt sẳn một menu giá cao mới đúng.



- Chị Vân Thanh, tôi đi đánh tên ngốc kia nhé?



Hạ Thiên có chút khó chịu, hắn muốn đi dạy bảo Dương Lâm.



- Thôi bỏ, sau này hãy nói, chúng ta đi trước.



Vân Thanh lắc đầu, nàng quyết định nhịn cơn tức.



Vân Thanh lên xe, xe khởi động, khi thấy Vân Thanh như vậy thì Hạ Thiên cũng tạm thời bỏ qua cho Dương Lâm, cũng theo lên xe.
- Tiểu Thanh, cháu vừa đến gặp mẹ rồi sao?



Người đàn ông trung niên hỏi.



Vân Thanh khẽ gật đầu:



- Vâng, cháu vừa đi xem.



- Tiểu Quang đã điện thoại cho chú, nói cháu sẽ về, đúng rồi, đây là bạn trai của cháu sao?



Người đàn ông trung niên quay đầu nhìn Hạ Thiên, hắn dùng giọng ân cần hỏi.



- À, cậu ấy là Hạ Thiên.



Vân Thanh cũng không phủ nhận, sau đó nàng hướng về phía Hạ Thiên giới thiệu:



- Đây là cậu tôi, là cha của Tiểu Quang chúng ta đã gặp trên đường.



- Thì ra là tiểu Hạ, được rồi, Tiểu Thanh, cháu và Tiểu Hạ vào nhà cậu ngồi một lát nhé?



Cậu của Vân Thanh lập tức dùng giọng nhiệt tình hỏi Hạ Thiên.



- Không cần đâu cậu, trước tiên cháu quét dọn cái đã.



Vân Thanh vội vàng nói.



- Quét dọn sao?



Vân Thanh có chút kinh ngạc:



- Tiểu Thanh, chẳng lẽ cháu muốn ở lại.



- Cháu muốn ở lại đêm nay, có lẽ cũng ở thêm vài ngày.



Vân Thanh khẽ gật đầu.



- Tiểu Thanh, cháu ở lại cũng không có vấn đề, ở bao lâu cũng được, nhưng đêm nay cháu đừng ở lại đây.



Cậu Vân Thanh không khỏi khuyên nhủ:



- Căn nhà này đã bao nhiêu năm chưa có ai ở rồi.