Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị
Chương 764 : Giường gỗ đáng thương
Ngày đăng: 04:50 20/04/20
Vân Thanh khẽ gật đầu:
- Thật ra đây là lần đầu tiên tôi ở lại đây, trước kia tuy ở lại nhưng chưa từng qua đêm ở đây.
- Sao vậy?
Hạ Thiên có chút kỳ quái:
- Chị Vân Thanh, chị không thích chỗ này sao?
- Đúng vậy, tôi không thích chỗ này.
Vân Thanh khẽ trả lời.
- Chị Vân Thanh, nếu chị không thích ở đây thì chúng ta có thể vào thị trấn, sau đó thuê khách sạn cũng được.
Hạ Thiên vội vàng nói.
Vân Thanh trầm mặc một lúc, sau đó nàng lắc đầu:
- Không, tôi muốn ở đây, ít nhất đêm nay chúng ta phải ở đây.
Hạ Thiên cảm thấy chị Vân Thanh này rất kỳ quái, rõ ràng không thích vì sao lại ở đây? Nhưng hắn cũng không dò hỏi, đối với hắn thì chỉ cần ở cùng một chỗ với chị Vân Thanh là được, còn chuyện ở đâu, khác nhau không lớn.
- Tôi muốn ngủ.
Vân Thanh trầm mặc, sau đó nàng có chút mệt mỏi. Sáng nay nàng chạy xe vài giờ, chiều còn dọn dẹp vệ sinh, rất cực khổ.
- Được, chúng ta đi ngủ.
Hạ Thiên vội vàng trả lời.
Vân Thanh có chút chần chừ, cuối cùng nàng khẽ hỏi:
- Cậu có muốn đi tắm không?
- Chị Vân Thanh, cả đời này chị sẽ thích tôi.
- Phải không?
Trong lòng Vân Thanh có chút mê man, nàng không bết mình thật sự yêu Hạ Thiên, nàng chỉ biết bây giờ hắn là người đàn ông duy nhất mà mình có thể tiếp xúc thân mật. Vì vậy nàng quyết định cùng ở một chỗ với hắn, nàng muốn làm một người phụ nữ bình thường, mà bây giờ nàng cũng đã cảm thấy mình giống một người phụ nữ bình thường.
Mông truyền đến cảm giác dị thường, hình như bộ phận nào đó lại bùng lên khát vọng, hơn nữa lại càng tăng trưởng.
- Chị lại muốn.
Vân Thanh đột nhiên khẽ nói.
Hạ Thiên nghe nói như vậy thì chợt cảm thấy vui vẻ, chị Vân Thanh thì ra thật sự muốn để hắn làm osin trên giường cả buổi tối, mà loại công tác khổ cực này hắn làm không biết mệt, vì vậy hắn đặt Vân Thanh xuống dưới, tiếp tục cần cù cày cấy.
Cuối cùng cả buổi tối Hạ Thiên đã thỏa ước nguyện làm osin, hắn liên tục cày cấy mảnh đất hoang của Vân Thanh, hoàn toàn cày đất hoang thành đất ruộng, hơn nữa còn liên tục gieo hạt. Xem ra chiếc giường gỗ đáng thương phải keo gào khóc lóc cả buổi tối.
Vân Thanh lại muốn một lần nữa, mãi đến lúc nàng co giật co quắp thành một đống bùn nhão thì mới không còn cầu hoan. Khoảnh khắc này đã là sáng sớm, hai người ôm nhau ngủ cho đến giữa trưa.
- Tôi đi tắm.
Vân Thanh tỉnh lại thì phát hiện Hạ Thiên cũng tỉnh, nhưng Hạ Thiên vẫn chưa rời khỏi giường, hắn chỉ nghiêng người thưởng thức thân thể của nàng.
- Chị Vân Thanh, đợi lát nữa rồi tắm.
Hạ Thiên lập tức nói.
- Cậu còn muốn làm gì?
Vẻ mặt Vân Thanh không khỏi đỏ lên, nàng cho rằng Hạ Thiên còn muốn hoạt động. Lúc này nàng nhớ đến tình cảnh mình chủ động cầu hoan tối qua mà gò má nóng lên phát sốt, tối qua nàng không biết suy nghĩ thế nào mà chẳng khống chế được như vậy.
Hạ Thiên nhảy dựng lên, nhưng hắn cũng không mặc quần áo, hắn lấy ra hai cây ngân châm, sau đó nghiêm trang nói với Vân Thanh:
- Chi Vân Thanh, chờ tôi tẩy tủy cho chị rồi tắm rửa sau.