Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị
Chương 771 : Hưởng tuần trăng mật
Ngày đăng: 04:51 20/04/20
- Tiểu Quang, nếu cậu thật sự muốn làm thì nên mở một công ty xây dựng, đội thi công dù sao cũng không chính quy.
Vân Thanh suy nghĩ rồi nói.
- Chị Thanh, điều này em biết rõ, nhưng mở công ty kiến trúc cần khá nhiều tiền, trong khi đó em cũng không có nhiều tiền như vậy.
Vân Chí Quang có chút ngượng ngùng nói.
- Tiền chị bỏ ra, chị sẽ đăng ký một công ty kiến trúc, chị làm thủ tục, em tự quản lý.
Vân Thanh suy nghĩ rồi nói:
- Cụ thể còn phải xem xét lại, vài ngày nữa chị sẽ nói cho em biết.
- Chị Thanh, chị...Chị thật sự muốn mở công ty sao?
Vân Chí Quang giật mình thầm nghĩ, tuy nghe nói chị họ có chút tiền, nhưng cũng không đến mức nhiều như vậy.
- Tất nhiên là thật, nhưng tối nay chị phải về nghỉ ngơi, đợi đến khi chị nghĩ kỹ sẽ đi tìm em.
Vân Thanh vẫn muốn xài mười triệu của Hạ Thiên, bây giờ nàng đã có cơ hội.
- Được, chị Thanh, anh rể, anh chị cứ đi.
Trong lòng Vân Chí Quang có chút kích động, nói chuyện cũng không quá lưu loát.
Vân Thanh không nói thêm điều gì, nàng xoay người đi về nhà, tất nhiên Hạ Thiên sẽ đuổi theo. Hai người quay về nhà, đóng cửa chính, bắt đầu vào thế giới của hai người.
Vân Thanh lên giường, nàng lấy điện thoại ra gọi cho Vân Tiểu Đông.
Vân Thanh gọi điện hơn mười phút, Hạ Thiên ở bên cạnh có chút nhàm chán, hai tay bắt đầu không thành thật.
Vân Thanh trợn trừng mắt nhìn Hạ Thiên, nàng vẫn còn tức giận.
Đáng tiếc là Vân Thanh trừng mắt và không có được hiệu quả, động tác của Hạ Thiên càng thêm quá phận, quần áo của nàng bị hắn cởi bỏ không nhanh không chậm.
Vân Thanh đang đinh ngăn cản, đáng tiếc là Vân Tiểu Đông ở bên kia không chịu cắt điện thoại, mà nàng cũng vẫn còn muốn chuyện trò với Vân Tiểu Đông, vì vậy nàng để mặc Hạ Thiên, tùy ý hắn làm gì thì làm. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
- Điều này...Đại sư huynh, sao anh điện thoại cho em?
Vân Thanh dùng giọng chần chừ hỏi.
- Anh vừa lái xe qua thành phố Giang Hải, nghĩ em đang còn ở trong thành phố này, vì vậy không nhịn được phải điện thoại cho em, anh cũng không ngờ em chưa đổi số, thế nào? Bây giờ em vẫn khỏe chứ? Còn làm luật sư ở chỗ đó không?
Người đàn ông ở đầu dây bên kia dùng giọng không chút hoang mang hỏi.
- Không, em đã rời khỏi chỗ đó rồi, cùng vài người tạo nên một văn phòng luật sư.
Vân Thanh trả lời.
- Đã mười năm không gặp, chẳng biết em có còn như xưa không? Anh sắp đến Giang Hải, chúng ta gặp mặt nhé?
Người đàn ông có chút cảm khái.
- Được, chúng ta có thể gặp mặt, nhưng bây giờ em không ở tại thành phố Giang Hải.
Vân Thanh nhanh chóng đồng ý:
- Em ở huyện Mộc Dương, cách thành phố Giang Hải không quá xa...
- Em đang ở huyện Mộc Dương sao?
Người đàn ông bên kia cắt ngang lời Vân Thanh:
- Đúng là trùng hợp, anh đang muốn đến huyện Mộc Dương, trước giữa trưa là đến.
- Trùng hợp vậy sao?
Vân Thanh ngẩn ngơ, nàng không ngờ lại trùng hợp như vậy.
- Thế này đi, tiểu sư muội, chúng ta sẽ gặp mặt, trưa nay có thể gặp ở huyện Mộc Dương, chúng ta cùng ăn bữa cơm, anh còn vài người bạn, sẽ giới thiệu cho mọi người, sẽ có rất nhiều trợ giúp cho em.
Người đàn ông nói bằng giọng cực kỳ vui mừng, hắn lập tức nói lời mời.