Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 773 : Tôi gọi đây là có cá tính

Ngày đăng: 04:51 20/04/20




Nghe được âm thanh của Vân Thanh thì Chung Hạo Vân cuối cùng cũng phục hồi tinh thần trở lại, dù có chút vượt sức tưởng tượng nhưng hắn đã hiểu, người phụ nữ trưởng thành xinh đẹp này chính là tiểu sư muội trong ấn tượng của hắn, bây giờ nàng đã là một người phụ nữ trưởng thành xinh đẹp.



- Tiểu sư muội, em biến đổi quá lớn, anh thậm chí còn không nhận ra.



Chung Hạo Vân nở nụ cười, hắn vừa nói vừa nhìn Hạ Thiên, chẳng lẽ tiểu sư muội hắn trở nên đẹp đẽ lại may mắn cho tên kia?



- Đại sư huynh, anh vẫn không có gì thay đổi.



Vân Thanh khẽ nói, Chung Hạo Vân rõ ràng không có biến đổi gì lớn, khí chất trưởng thành hơn, tướng mạo không quá khác biệt, vì vậy nàng chỉ cần nhìn là nhận ra ngay.



- Đúng vậy.



Chung Hạo Vân cười ha hả:



- Trước kia các em thường nói anh già, nhưng bây giờ ai cũng nói anh trẻ.



Chung Hạo Vân có chút chần chừ, sau đó hắn vươn tay phải với Hạ Thiên:



- Chào cậu, tôi là Chung Hạo Vân, là bạn học của Vân Thanh.



- Tôi là Hạ Thiên.



Hạ Thiên bắt tay với Chung Hạo Vân, căn cứ vào phán đoán của hắn, người này tạm thời không phải là tình địch của hắn, vì vậy hắn quyết định bày tỏ chủ quyền công khai với Vân Thanh:



- Tôi là chồng của chị Vân Thanh.



- Hạ Thiên sao?



Chung Hạo Vân chợt mỉm cười, sau đó hắn cười cười:



- Hạ tiên sinh rõ ràng có tên rất cá tính.



- Không sai, cá tính hơn so với tên anh.



Hạ Thiên nghiêm trang trả lời.



Chung Hạo Vân chợt ngẩn ngơ, sau đó có chút xấu hổ.



- Đại sư huynh, xấu hổ quá, cậu ấy là như vậy, nghĩ sao nói vậy.



Vân Thanh có chút ngượng ngùng, Hạ Thiên này có cái tên cá tính nhưng bản chất cũng khác người, ví dụ như bây giờ, người bình thường sẽ không nói những lời như hắn.
- Sao?



Quý Yến chợt ngẩn ngơ, sau đó nàng vui mừng:



- Ha ha ha, giám đốc Trang, anh không phải là không bình thường đấy chứ?



- Này, Tiểu Quý, em đừng nói lung tung, công năng đàn ông của anh rất bình thường.



Trang Chính Hỉ nói mà mặt không đổi sắc.



- Này, này, các người đừng quấy rối, luật sư Vân vẫn chưa trả lời câu hỏi của tôi.



Âu Dương Cẩn có chút bất mãn, khi mọi người ngừng lời thì nàng mới nhìn Vân Thanh:



- Luật sư Vân, vấn đề tôi vừa hỏi, có phải là thật không?



- Điều này tôi cũng không rõ, tôi chỉ không thấy Đại sư huynh có bạn gái.



Vân Thanh có chút chần chừ rồi nói, nàng thấy Chung Hạo Vân và đám người này rất quen thuộc, nhưng nàng không thích ứng bầu không khí này.



- Thế nào? Tiểu Cẩn, anh không lừa em chứ?



Chung Hạo Vân phất tay, bộ dạng vô tội.



- Điều này cũngg khó nói.



Âu Dương Cẩn mỉm cười:



- Các người là Đại sư huynh và Tiểu sư muội, tôi cảm thấy quan hệ giữa hai người là không bình thường. Này, Hạo Vân, anh không phải là Lệnh Hồ Xung mà luật sư Vân là Nhạc Linh San đấy chứ?



Âu Dương Cẩn dừng lại một chút rồi quay đầu nhìn Hạ Thiên:



- Này, nếu như vậy thì Hạ tiên sinh phải là Lâm Bình Chi.



Vân Thanh có chút mất vui, người này sao lại nói như vậy? Trước đó nàng thấy Hạ Thiên sẽ không chen lời, nhưng Âu Dương Cẩn so sánh như vậy, nàng cảm thấy Hạ Thiên rất có thể sẽ mở miệng.



Nhưng một giây sau Vân Thanh đã cải biến ý nghĩ, vì lúc này Hạ Thiên đã mở miệng, chỉ thấy hắn nhìn Âu Dương Cẩn, vẻ mặt bất mãn:



- Cô mới là Lâm Bình Chi, cả nhà cô đều là Lâm Bình Chi