Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị
Chương 792 : Ba Sơn bị đánh điên cuồng
Ngày đăng: 04:51 20/04/20
Một người đàn ông cao lớn phóng đến, khi thấy bộ dạng thân mật của hai người trong phòng bệnh thì tức đến mức khó thể kiềm chế được.
- Con khốn nạn.
Người đàn ông phóng đến trước mặt Liễu Hà, sau đó tát mạnh lên mặt nàng.
- Anh...Làm sao anh...
Liễu Hà biết người đàn ông này, vì đó chính là chồng nàng.
- Con khốn nạn, ông đập nát mặt mày, để sau này đừng dùng nó để nằm ngửa nằm nghiêng.
Người đàn ông cao lớn liên tục cho Liễu Hà bảy tám cái tát, hai gò má nàng lập tức sưng vù lên, chẳng còn thấy xinh đẹp ở chỗ nào.
- Dừng tay, soa mày đánh người...
Ba Sơn lúc này lớn tiếng quát tháo.
- Dừng hả mày?
Người đàn ông cao lớn lúc này không còn đánh Liễu Hà, hắn đấm về phía Ba Sơn, đấm vào giữa mặt:
- Con bà mày, không phải là đạo điễn sao? Con bà mày không biết quy tắc ngầm đạo diễn chơi diễn viên sao? Nhiều diễn viên như vậy mà không chơi, lại dám chạy đến với vợ ông, bây giờ ông giết mày.
Người đàn ông cao lớn chụp lấy người Ba Sơn, sau đó hắn ném xuống và đạp điên cuồng. Lúc này Ba Sơn đáng thương lập tức gào thét kinh thiên động địa.
- Cứu...Cứu mạng...
Ba Sơn nhanh chóng lên tiếng cầu cứu, một lát sau có vài bác sĩ và y tá chạy đến, nhưng sau khi thấy có đánh nhau thì đám người này lại chạy đi. Một lát sau mới có hai bảo vệ chạy vào, đáng tiếc là bọn họ đến hơi muộn, lúc này Ba Sơn đã bị đánh cho hôn mê.
Khi Ba Sơn đang bị người ta đánh cho điên cuồng thì trong một khách sạn cách đó không xa, Hạ Thiên đang dùng một phương pháp đặc biệt để đánh người, hắn đang dùng phương thức mình thích nhất để đánh lên mông Vân Thanh.
Mãi đến khi Thạch Trường Canh điện thoại đến thì Hạ Thiên mới tạm thời bỏ qua hành vi bạo lực với Vân Thanh.
Thạch Trường Canh điện thoại đến kohong phải vì chuyện Hạ Thiên đánh Ba Sơn, chỉ là mời bọn họ sang dùng cơm, vì lúc này cũng là giờ cơm tối.
- Giúp tôi mặc quần áo.
Vân Thanh nhận điện thoại và nói với Hạ Thiên, bây giờ nàng đã không còn sức để mặc quần áo. Sau khi nàng điện thoại cho chồng của Liễu Hà thì không thể nào thoát khỏi bàn tay ma của Hạ Thiên, vì vậy mà cùng hắn điên cuồng cả buổi chiều. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.
- Cháu hiểu nhiều về Hạ Thiên chứ?
- Hạ Thiên sao? Cháu coi như hiểu khá rõ.
Vân Thanh có chút bất an:
- Chú Thạch, sao chú lại hỏi như vậy?
- Chú nghe nói vài tin đồn về cậu ấy, tất nhiên đây chỉ là tin đồn, chú cũng chưa chứn thực, nhưng chú cảm thấy nên nói cho cháu biết.
Thạch Trường Canh có chút trầm ngâm:
- Cháu có biết Kiều Tiểu Kiều không?
Vân Thanh nghe đến cái tên Kiều Tiểu Kiều thì hiểu vấn đề, chú Thạch nhất định biết rõ Hạ Thiên lăng nhăng kia còn nhiều người phụ nữ khác.
- Chú Thạch, cháu hiểu chú muốn hỏi về điều gì.
Vân Thanh biết rõ chuyện này không thể nào che giấu được, chẳng bằng nói rõ ràng:
- Hạ Thiên và Kiều Tiểu Kiều có quan hệ rất mật thiết, hơn nữa, có lẽ chú không biết, có nhiều phụ nữ có quan hệ với cậu ấy, thật ra cháu đã sớm biết từ lâu.
- Vậy sao cháu còn ở cùng nó?
Thạch Trường Canh không khỏi nhíu mày:
- Tiểu Thanh, chú không muốn xen vào chuyện của cháu, nhưng chú xem cháu như con, chú không muốn cháu bị người khác ức hiếp, cháu hiểu chưa?
- Chú Thạch, cháu hiểu, nhưng chuyện giữa cháu và Hạ Thiên rất phức tạp.
Vân Thanh giải thích:
- Hạ Thiên không phải là người bình thường, cậu ta có năng lực thần kỳ, nhưng vì lúc nhỏ vì sống tách rời ngoài xã hội nên có rất nhiều chuyện không hiểu. Vì vậy cậu ấy cảm thấy một người đàn ông có nhiều vợ, điều này chẳng có gì sai.
Vân Thanh nói đến đây thì bổ sung thêm một câu:
- Tóm lại, chú Thạch, cháu có chừng mực, thật ra cậu ấy có chút lăng nhăng nhưng đối xử rất tốt với cháu.