Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 895 : Tranh chấp sớm muộn khó tránh

Ngày đăng: 04:53 20/04/20




Một lời của Vân Thanh làm cho Viên Thế Tài sững sờ, sau đó hắn dùng giọng khó tin hỏi:



- Điều này...Vân tiểu thư, cô đã kết hôn rồi sao?



- Thật xin lỗi, Viên tiên sinh, tôi không muốn bàn về chuyện riêng của mình.



Vân Thanh thản nhiên nói.



- À, tôi thật có lỗi, thất lễ rồi.



Viên Thế Tài vội vàng nói lời xin lỗi:



- Vậy thì được, trước tiên tôi không tiếp tục quấy rầy Vân tiểu thư, hy vọng sau này sẽ có cơ hội gặp mặt.



- Viên tiên sinh, tạm biệt.



Vân Thanh nói một câu rồi cúp điện thoại.



Khoảnh khắc này trong gian phòng nào đó trong tòa nhà Hải Giang, một người đàn ông hơn ba mươi đang cầm điện thoại, bộ dạng khó hiểu.



Người đàn ông đang buồn bực này chính là Viên Thế Tài vừa điện thoại cho Vân Thanh, văn phòng này hắn thuê chư lâu, coi như là phòng làm việc cho công ty du lịch Kinh Đô.



- Thế Tài, sao vậy? Không thành công à?



Trong văn phòng còn có một người đàn ông khác, cũng hơn ba mươi, nói chuyện rất tùy ý, rõ ràng là người quen của Viên Thế Tài.



- Cô ấy từ chối.



Viên Thế Tài thở dài:



- Hơn nữa cô ấy giống như đã kết hôn, còn có cả con gái rồi.



- Không, Vân Thanh còn chưa kết hôn, việc này tôi biết rất rõ, con của cô ta chỉ là con nuôi, là con của một bạn gái thân thiết. Người phụ nữ kia đã chết, vì vậy Vân Thanh nhận nuôi cô bé kia.



Người đàn ông này rõ ràng biết khá rõ về tình huống của Vân Thanh:



- Nhưng, này Thế Tài, anh thật sự vừa ý cô ấy sao? Vân Thanh thật sự rất xinh đẹp, dáng người cũng khó thể chê, nhưng cũng đừng trách tôi không cảnh báo, người phụ nữ này không dễ chọc vào. Nguồn truyện: Truyện FULL



- Không dễ chọc vào sao?



Viên Thế Tài có chút buồn bực:



- Diêu Phương, cậu nói vậy là có ý gì? Cô ấy không phải chỉ là một luật sư thôi sao?



- Cô ấy là một luật sư, nhưng không phải chỉ là một luật sư đơn giản.




Viên Thế Tài di chuyển chủ đề:



- Đi, chúng ta đi uống trà, ngồi lì trong văn phòng rất ngột ngạt.



Viên Thế Tài nói xong thì đứng lên, bộ dạng muốn bỏ đi.



- Thật ra...Thế Tài, nếu cậu thật sự không sợ phiền toái thì tôi có biện pháp, có thể làm cho Vân Thanh tình nguyện gặp anh.



Diêu Phương mở miệng nói.



- Biện pháp gì?



Viên Thế Tài vội vàng hỏi.



- Anh biết Vân Thanh đến ủy ban kỷ luật làm gì không?



Diêu Phương hỏi ngược lại.



- Không phải anh đã nói, vì chuyện của Thạch Trường Canh kia sao?



Viên Thế Tài đột nhiên nói một câu, sau đó hắn bừng tỉnh:



- Ý cậu là, lợi dụng chuyện này?



- Đúng vậy.



Diêu Phương gật đầu.



- Được, cứ làm như thế.



Viên Thế Tài nhanh chóng đưa ra quyết định.



Khu dân cư Kim Thái.



Vân Thanh cuối cùng cũng cầm điện thoại bấm máy cho Hạ Thiên, sau đó nàng nghe được một tiếng chuông điện thoại quen thuộc:



- Ông xã, điện thoại kìa...



Vân Thanh không khỏi sững sờ, đây không phải là tiếng chuông điện thoại của Hạ Thiên sao? Nàng có nghe lầm không?



Đúng lúc này Vân Thanh lại tiếp tục được nghe một âm thanh quen thuộc hơn:



- Chị Vân Thanh, chị nhớ tôi sao? Chúng ta đúng là tâm hữu linh tê, tôi biết rõ chị nhớ đến tôi, vì vậy tôi đến đây.