Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị
Chương 92 : Người đẹp băng giá cường thế
Ngày đăng: 04:39 20/04/20
Hạ Thiên kéo Tôn Hinh Hinh đến đội cảnh sát hình sự số sáu, giờ tan tầm của cảnh sát hình sự là không ổn định, bây giờ tuy đã là bảy giờ tối nhưng cảnh sát ở đây vẫn rất nhiều, phần lớn đang bận rộn. Gần đây thành phố Giang Hải cũng không quá an tĩnh, những vụ án hình sự phát sinh tương đối nhiều, hơn nữa cũng có những vụ án lớn đang tiếp nhận, vì vậy mà cảnh sát hình sự bận rộn đến mức khó chịu.
Khi Hạ Thiên tiến vào trụ sở đội cảnh sát hình sự số sáu thì cũng không ai quan tâm, người này không phải đến đây lần đầu tiên, ai cũng quen mặt hắn. Tất nhiên lần này mọi người có chút kỳ quái, người này không phải đến đây để theo đuổi người đẹp băng giá sao? Sao còn mang theo một người đẹp khêu gợi và trưởng thành đến đây?
Lúc này Hoàng An Bình cũng từ phòng thẩm vấn đi ra, vẻ mặt rất căm tức, rõ ràng phỏng vấn phạm nhân không mấy thuân lợi. Mấy ngày trước Hoàng An Bình còn là kẻ tâm thần, bây giờ hắn đã chính thức đi làm trở lại. Tất nhiên công đầu phải thuộc về cha hắn, là cục trưởng cục công an Hoàng Hải Đào, nếu không thì còn cần một thời gian dài mới được tiếp nhận trở lại.
Hoàng An Bình trước kia là đội phó đại đội cảnh sát hình sự, là thuộc hạ trực thuộc của Lãnh Băng Băng, được cho là rất quen thuộc Lãnh Băng Băng. Bây giờ hắn khôi phục lại công tác, tất nhiên hắn lại quay về đội cảnh sát hình sự số sáu, mà trước đó hắn đã gây ra không ít chuyện, mọi người nhìn hắn có thói quen cảnh giác, sợ tiểu tử này tiếp tục phát bệnh trở lại.
Hoàng An Bình vốn rất mất hứng, tên phạm nhân chết tiệt kia không chịu mở miệng, nhưng khi thấy Hạ Thiên thì tâm tình cũng tốt hẳn lên.
- Hạ Thiên, sao cậu lại đến đây?
Hoàng An Bình ra vẻ rất vui mừng, khi thấy Tôn Hinh Hinh đứng bên cạnh Hạ Thiên thì hắn lại ngây người:
- Tốt, có bạn gái muốn dẫn đến khoe sao?
- Chào anh, tôi là Tôn Hinh Hinh, là bạn gái của Hạ Thiên.
Tôn Hinh Hinh chủ động bắt chuyện với Hoàng An Bình.
- Chào em, anh là Hoàng An Bình, à, là anh em tốt của Hạ Thiên.
Hoàng An Bình cũng tranh thủ thời gian để tự giới thiệu.
Hạ Thiên có chút không vui:
- Này, anh trở thành anh em tốt của tôi từ khi nào?
Hoàng An Bình khẽ đi lên huých Hạ Thiên, hắn khẽ nói:
- Hạ Thiên, cậu không nói thu phục được nữ cảnh sát Tiêu Mai thì sẽ là anh em tốt của nhau sao?
Hạ Thiên có chút sững sờ, hắn cũng nhớ đến điều này, nhưng hắn cũng phải dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn Hoàng An Bình:
- Vậy nữ cảnh sát đã có chồng đã vào tay anh rồi sao?
- Không sai, Hạ Thiên, tôi thật sự phục cậu sát đất. Tiêu Mai đã chiến tranh lạnh với chồng được nhiều tháng, hơn nữa cảm tình với tôi lại rất tốt, vì vậy tôi vừa tấn công thì lập tức thành công.
Hoàng An Bình rất hưng phấn:
- Tối hôm qua anh đây đã đưa nàng vào khách sạn mướn phòng "tâm sự".
Đám cảnh sát hình sự đại đội số sáu trở nên hưng phấn, rõ ràng hành động của Lãnh Băng Băng làm bọn họ thấy mìn có mặt mũi. Trước đó Hoàng An Bình vẫn rất bất mãn khi Lãnh Băng Băng bắt mình hạ súng, nhưng lúc này hắn không khỏi bội phục nàng, hành động quá đẹp, chỉ dùng một chữ để nói, tàn khốc.
- Vẫn là vợ anh lợi hại.
Hạ Thiên có chút cảm khái.
Âm thanh của Lãnh Băng Băng lại vang lên:
- Khâu Minh, đây là đội cảnh sát hình sự số sáu, là khu vực của Lãnh Băng Băng tôi, không có người nào được dùng súng ở đây.
- Đội trưởng Lãnh, tôi chỉ đến đây bắt hai tên phạm nhân cực kỳ nguy hiểm mà thôi.
Khâu Minh nói với vẻ mặt tức giận:
- Cô vì phạm nhân mà động đến súng, tôi sẽ báo cáo chuyện này lên trên.
- Nếu anh không có tâm tư đâm thọc vào những vụ án của người khác tỉ lệ phá án sẽ không thấp hơn tôi.
Trong lời nói của Lãnh Băng Băng mang theo chút trào phúng:
- Đừng nói ở chỗ tôi không có phạm nhân thật sự nguy hiểm, dù có thì cũng không phiền anh phải ra tay, thủ hạ của tôi tự ra tay.
- Cô!
Khâu Minh giận quá hóa cười, sau đó hắn chỉ vào Hạ Thiên:
- Tốt, nếu đội trưởng Lãnh đã nói như vậy thì mời bắt hai người kia lại.
Lãnh Băng Băng cuối cùng cũng nhìn về phía Hạ Thiên:
- Cậu lại gây ra chuyện gì nữa rồi?
Hạ Thiên dùng ánh mắt vô tội nhìn Lãnh Băng Băng:
- Cảnh sát tỷ tỷ, tôi nào có trêu chọc ai, ngược lại có một đám cảnh sát khốn kiếp dám trêu chọc tôi, mà tôi cũng cảm thấy chị nên dạy bảo bọn họ. Vì tôi là chồng tương lai của chị, đám người này chọc giận tôi thì chẳng khác nào chọc vào chị... ....
- Cậu câm miệng cho tôi.
Lãnh Băng Băng tất nhiên không để Hạ Thiên có cơ hội nói hươu nói vượn.