Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị
Chương 949 : Thật ra cậu ấy là hậu trường của tôi
Ngày đăng: 04:53 20/04/20
- Tiểu Hồng, uống với tôi một ly nữa.
Thạch Trường Canh cũng không trả lời vấn đề của Tiểu Hồng ngay, hắn để cho đối phương rót rượu cho mình, sau đó cùng cung ly uống cạn.
Tiểu Hồng này tên là Hồng Thiếu Huy, là một cảnh sát được Thạch Trường Canh nâng đỡ ngay từ đầu, từ khi mới chân ướt chân ráo đến huyện Mộc Dương nhận công tác. Lúc này hắn không nói gì mà chỉ dùng ánh mắt cung kính nhìn Thạch Trường Canh, hắn là người mà Thạch Trường Canh một tay bồi dưỡng và đề bạt, vì vậy bây giờ mới ba mươi tuổi mà đã là phó cục trưởng cục công an huyện Mộc Dương. Dựa theo những gì Hồng Thiếu Huy biết về Thạch Trường Canh, lúc này Thạch Trường Canh đang có chuyện muốn nói.
- Tiểu Hồng, cậu cũng biết rồi đấy, lần này tôi bị ủy ban kỷ luật tỉnh ủy đưa đi hơn một tháng, trong thời gian đó tôi đã nghĩ đến rất nhiều chuyện, cũng không còn truy cầu gì với quyền thế. Chắc cậu cũng biết con gái Thạch Thuần của tôi đã được chữa khỏi bệnh, bây giờ nguyện vọng lớn nhất của tôi chính là sống tốt cùng con gái, cũng không muốn tham dự vào bất kỳ chuyện gì ở huyện Mộc Dương.
Thạch Trường Canh dùng giọng không nhanh không chậm nói, sau đó lại di chuyển chủ đề:
- Tất nhiên, Tiểu Hồng, nếu cậu đã gọi tôi một tiếng chú Canh, như vậy nếu cậu có rảnh thì đến đây uống vài ly, có chuyện gì có thể nói với tôi, chú cháu chúng ta tâm sự cũng không có vấn đề.
- Chú Canh, nếu có thời gian cháu nhất định sẽ đến uống vài ly với chú.
Hồng Thiếu Huy nghe nói như vậy thì trong lòng không khỏi thở ra, hắn biết Thạch Trường Canh đã tình nguyện giúp mình.
Thạch Trường Canh lại nâng ly, Hồng Thiếu Huy rót rượu, Thạch Trường Canh chậm rãi nói:
- Tiểu Hồng, đêm nay cậu đến đây, không đơn giản là thăm tôi chứ?
- Chú Canh quả nhiên có ánh mắt Hỏa Nhãn Kim Tinh, cũng không thể gạt được chú.
Hồng Thiếu Huy bưng ly nói:
- Chú Canh, trước tiên cháu mời chú một ly, thuận tiện cũng nhờ chú chỉ dạy cho vài điều.
- Đừng nói chỉ dạy, chúng ta tâm sự, hiểu chưa?
Thạch Trường Canh cải chính.
- Vâng, chú Canh, cháu có vài chuyện cần hỏi chú.
- Chú Canh, chú đã đoán đúng, cháu cũng không gạt chú nữa.
Hồng Thiếu Huy có chút ngượng ngùng:
- Cháu đã nghe nói về những chuyện của Hạ Thiên, hôm nay cậu ta cũng gây loạn, nghe nói con của cục trưởng Chu bị cậu ta đánh vào bệnh viện, còn đổ nước lẩu lên người hai tên khác. Thậm chí người này còn đánh cả Trịnh Đông Thăng, cũng có người nói hắn đánh cục trưởng Chu vào bệnh viện, vì vậy cháu muốn tìm hiểu về người này, nghe nói chú Canh có biết cậu ta?
- Tôi biết cậu ta, cậu ấy là bạn tai của con gái lớn Vân Thanh của Vân Phương nhà tôi, là tiểu tử rất tốt.
Thạch Trường Canh khẽ gật đầu, sau đó hỏi một câu:
- Tiểu Hồng, có phải người ta nói cho cậu biết, tôi là hậu trường của cậu ta, vì vậy cậu ta mới dám làm bậy?
- Chú Canh, thật sự có người nói như vậy, nhưng chú đừng quan tâm, đây là đám người nói lung tung mà thôi.
Hồng Thiếu Huy vội vàng nói.
Thạch Trường Canh khoát tay:
- Tiểu Hông, đây cũng không tính là nói lung tung, nhưng bọn họ đã nghĩ sai, hoặc là nói bọn họ phải nói ngược lại.
- Nói ngược lại?
Hồng Thiếu Huy chợt không hiểu:
- Chú Canh, chú nói vậy có nghĩa là?
- Tiểu Hồng, toi không có tư cách làm hậu trường của Hạ Thiên, thật ra cậu ta mới là hậu trường của tôi.
Thạch Trường Canh chậm rãi nói.