Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị
Chương 96 : Lâm đại thiếu gia
Ngày đăng: 04:39 20/04/20
Một cặp nam nữ đi về phía bên này, nhìn qua thấy tuổi không lớn, ngang lứa với Kiều Đông Hải, cũng hai bốn hai lăm. Người đàn ông tướng mạo bình thường, nhưng cách ăn mặc rõ ràng rất tỉ mỉ, giá trị xa xỉ. Người phụ nữ đang khoác tay hắn thì rất xinh đẹp, nàng mặc một bộ váy ngắn, bộ dạng trưởng thành quyến rũ nhưng trang điểm hơi đậm.
Sau lưng cặp nam nữ còn có hai người đàn ông thân thể vạm vỡ, vẻ mặt không chút biểu cảm, cả hai luôn giữa khoảng cách với cặp nam nữ, rõ ràng là vệ sĩ.
Người đàn ông nở nụ cười nhìn Kiều Đông Hải, hắn giống như rất vui sướng, còn người phụ nữ thì ánh mắt có vẻ né tránh, có chút mất tự nhiên.
- Lâm Tử Hào!
Kiều Đông Hải nghiến răng nghiến lợi nói ra từng chữ, trong mắt bùng ra hận ý khắc cốt ghi tâm.
- Đông Hải, đã năm năm rồi chúng ta chưa gặp lại rồi nhỉ?
Lâm Tử Hào vẫn rất tươi cười, hắn giống như khong quan tâm sự phẫn nộ và cừu hận của Kiều Đông Hải:
- Yên Nhi nói những năm này đã không còn gặp mặt anh, bây giờ chúng ta xa cách lâu ngày gặp lại, không bằng cùng vào uống vài ly tâm sự.
- Lâm Tử Hào, giữa chúng ta không có gì để nói.
Kiều Đông Hải lạnh lùng nói.
- Được rồi, tôi cũng không bắt buộc, nhưng tối mai tôi sẽ mời một tiệc rượu, cũng muốn gặp mặt vài bạn bè cũ, anh là bạn tốt của tôi, anh nhất định phải tới.
Lâm Tử Hào mỉm cười nói.
Kiều Đông Hải cắn răng nói:
- Anh yên tâm, tôi sẽ tới.
- Vậy thì tốt, tối mai gặp lại.
Lâm Tử Hào cười cười, hắn ôm người phụ nữ thon thả đi vào Đêm Giai Nhân.
Kiều Đông Hải dùng ánh mắt hung hăng nhìn chằm chằm vào bóng lưng Lâm Tử Hào và người phụ nữ đang tay trong tay, hai tay hắn xiết chặt, thân thể hơi run, điều này chứng tỏ hắn đang cố gắng nhẫn nhịn.
- Người này có cừu oán với anh sao?
Hạ Thiên dùng giọng hiếu kỳ hỏi một câu.
Kiều Đông Hải không trả lời vấn đề của Hạ Thiên, hắn đột nhiên thở hắt ra một hơi, khoảnh khắc này giống như khôi phục lại bình thường. Hắn lắc đầu ra vẻ tùy ý nói:
- Chúng ta về thôi.
Hạ Thiên cũng không thích xen vào chuyện người khác, tuy hắn cảm thấy tám phần tên Lâm Tử Hào kia có cừu oán với Kiều Đông Hải, nhưng Kiều Đông Hải không nói thì hắn cũng không quan tâm, dù sao cũng không phải cừu oán của mình.
Gặp mặt Lâm Tử Hào rõ ràng ảnh hưởng rất lớn đến tâm tình của Kiều Đông Hải, hắn lên xe mà không nói lời nào, sau khi đưa Hạ Thiên quay về tòa nhà Kiều gia thì hắn lập tức bỏ đi.
- Anh đã gặp rồi sao?
Kiều Tiểu Kiều mỉm cười:
- Đúng vậy, chồng nói cho em biết tối qua các anh đã gặp nhau, lúc ấy còn có cả đại ca của em.
- Là cậu ấy?
Lâm Tử Hào chợt ngẩn ngơ, hắn cố nhớ về một người ở bên cạnh Kiều Đông Hải vào tối hôm qua, nhưng hắn lập tức phát hiện mình không có ấn tượng gì với người này,vì lúc đó hắn còn tưởng rằng đối phương là người hầu của Kiều Đông Hải.
- Thật ra anh ấy cũng đang ở đây, vừa mới ngủ dậy, còn đang dùng điểm tâm. Nếu Lâm đại ca muốn gặp thì em có thể đi gọi anh ấy đến.
Kiều Tiểu Kiều còn nói thêm.
Lâm Tử Hào hơi trầm ngâm, sau đó hắn lắc đầu:
- Cũng không cần, Tiểu Kiều, tối nay anh có một bữa tiệc, hy vọng em và chồng cùng đến, đến lúc đó anh có thể được nhìn thấy cậu ấy.
- Vâng, em nhất định sẽ đến.
Kiều Tiểu Kiều đáp ứng.
Lâm Tử Hào đứng dậy cáo từ:
- Tiệc rượu còn cần phải chuẩn bị, anh về trước.
- Lâm đại ca, em tiễn anh xuống dưới.
Kiều Tiểu Kiều cũng đứng lên, nàng tự mình tiễn Lâm Tử Hào xuống lầu một.
Từ khi Kiều Tiểu Kiều đến ở trong tòa nhà Kiều gia thì Lâm Tử Hào là người đầu tiên được hưởng đãi ngộ thế này, tất nhiên cũng đưa đến rất nhiều suy đoán. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
- Người này là ai? Kiều tiểu thư tự mình tiễn xuống lầu, thể diện lớn vậy sao?
- Không biết, chẳng lẽ là bạn trai của Kiều tiểu thư?
- Ngu ngốc, Kiều tiểu thư có bạn trai rồi, căn bản không phải như vậy.
- Biết đâu Kiều tiểu thư đá thằng kia rồi?
- Đừng đoán mò, người đó là Lâm Tử Hào, là đệ nhất thiếu gia Giang Hải năm xưa.
Cuối cùng cũng có người biết chuyện lên tiếng.