Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 965 : Chị muốn chơi nhảy cầu

Ngày đăng: 04:54 20/04/20




- Xem ra có người không thể nào đoạt lại sư muội của mình.



Âu Dương Cẩn phẫn nộ nói.



- Tiểu Cẩn, việc này cũng đừng nói nữa.



Trong giọng nói của Diêu Vĩ mang theo chút hương vị trách cứ:



- Nếu nói đùa thì không sao, nhưng không nên chơi trò ném đá xuống giếng với bạn bè.



- Anh Diêu, không sao, tôi biết rõ Tiểu Cẩn không có ác ý.



Chung Hạo Vân lắc đầu, hắn cũng rất bình tĩnh với vấn đề này, cuối cùng hắn khẽ thở dài một hơi:



- Thật ra chỉ cần Tiểu sư muội được vui thì tôi cũng rất vui sướng.



- Hạo Vân, cậu có thể hiểu là tốt, tóm lại, tuy tôi không biết Hạ Thiên là ai nhưng chúng ta không cần động đến cậu ta, hơn nữa chúng ta và cậu ta cũng không có cừu hận gì cả, cũng chẳng cần phải tự tạo ra cho mình một kẻ thù mạnh, chúng ta làm công tác kinh doanh, ôn hòa sinh tài mới là chính đạo.



Diêu Vĩ dùng giọng không nhanh không chậm nói.



Mọi người gật đầu, lúc này Âu Dương Cẩn không nói gì nữa, có lẽ sựu rọng lượng của Chung Hạo Vân làm nàng có chút áy náy.



- Nưhng người ta vẫn còn hiếu kỳ, rốt cuộc Hạ Thiên kia là người thế nào?



Quý Yến thầm nói một câu.



Mọi người nhìn Quý Yến, cũng không ai nói gì, nếu nói hiếu kỳ, cũng không phải chỉ một mình nàng hiếu kỳ mà thôi.



Liễu Mộng rầu rĩ đứng bên cầu, cuối cùng nàng cảm thấy nơi này thật sự không có gì vui, mà tiểu bại hoại kia cũng không phải người tốt, nàng chạy đi mà hắn cũng chẳng chạy theo, chẳng lẽ hắn không sợ nàng trốn khỏi Kiều gia sao?



- Những nữ nhân vật chính trong phim thường cãi nhau mới trốn khỏi nhà, mình còn chưa cãi nhau với tiểu bại hoại, hình như còn chưa thể trốn đi được.



Liễu Mộng nghiêng đầu lẩm bẩm:



- Còn nữa, những người phụ nữ đó không đẹp bằng mình, những người đẹp như mình không thể tùy tiện trốn khỏi nhà.


Liễu Mộng dùng ánh mắt bất mãn nhìn đối phương.



Tên lưu manh đeo hoa tai bị Liễu Mộng mắng là quỷ nhát gan thì chợt buồn bực, sau đó hắn cố gắng lấy dũng khí rồi đón lời:



- Người đẹp, nếu em dám chơi, bọn anh sẽ cùng chơi với em.



- Đúng vậy, người đẹp, nếu em dám chơi, chúng anh dám chơi theo...



Ba tên lưu manh khác cũng phụ họa.



- Các chú nói vậy cũng đừng nên đổi ý.



Liễu Mộng vui vẻ, sau đó nàng nhảy dựng lên rồi rơi xuống.



Bốn tên lưu manh trợn mắt há mồm, người đẹp kia chơi thật sao?



Bọn họ vội vàng chạy ra xem, sau đó thấy người đẹp tiên nữ đang đứng dưới cầu bình yên vô sự, còn phất tay với bọn họ.



- Này, các chú nhảy xuống đây nhanh lên.



Liễu Mộng ở bên dưới thúc giục.



Bốn người đưa mắt nhìn nhau, hừ, thật sự phải nhảy sao? Bọn chỉ nói chơi mà thôi, cũng không dám nhảy xuống, bọn họ nào ngờ người đẹp nhảy xuống mà không có vấn đề gì xảy ra?



- Này, các người nhảy xuống nhanh lên.



Lúc này một âm thanh bất mãn vang lên:



- Vợ anh nói các chú nhảy xuống, các chú còn chờ gì nữa? Nếu không nhảy thì anh ném xuống.



Bốn tên lưu manh nghe nói như vậy thì chợt sững sờ, Liễu Mộng ở bên dưới thì trở nên vội vàng, nàng quát lớn:



- Tiểu bại hoại, đừng cướp món đồ chơi của chị.