Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 101 : Mã số 052 - Quỷ khu u linh (1)

Ngày đăng: 16:42 30/04/20


“Chào cậu Trang, chúng ta đã từng liên lạc trên mạng, tôi có thể phiền cậu kể lại cho chúng tôi nghe đầu đuôi ngọn ngành mọi chuyện không?”



“Ừ! Được chứ! Thì cũng giống như tôi đã từng nói qua với các anh, tôi có chơi một game online tên là [Thiên Địa Vô Cực]. Tôi bắt đầu chơi game này từ lúc nhập học, tôi được một người khác mời chơi game này. Sau khi tải xong game, đăng nhập tài khoản, sau đó nhân vật của tôi được người này dẫn đến một server gọi là [Phần Thiên Liệt Diệm].



Khi mới đăng nhập vào game, tôi phát hiện server này khá đông, nơi đây tập trung rất nhiều game thủ mới. Người đó giúp tôi vượt ải, dần dần, cấp của tôi tăng rất nhanh. Nhưng khi đến những ải khác thì tôi không thấy bóng người nào cả. Thật sự là không có người chơi nào khác luôn đấy. Đi dạo xung quanh cả ngày trời cũng chả thấy người chơi nào khác. Các hoạt động hội hay đấu boss đều không thấy ai tham gia cả. Tôi cũng từng than phiền với người đó, anh ta khuyên tôi cứ kiên trì chơi tiếp. Tôi nghe lời anh ta, lại tiếp tục chơi thêm một khoảng thời gian nữa, thế nhưng server đó vẫn không có người chơi nào khác. Tôi có cảm giác như đang chơi game offline vậy, cả server chỉ có một mình nhân vật của tôi, tôi liền nói với anh ta rằng tôi muốn chuyển server. Nhưng anh ta van xin tôi... Không phải cái dạng đùa giỡn kiểu “xin trang bị”, “xin đại ca hãy giúp em cày game” v.v mà tôi có cảm giác như anh ta đang cầu cứu tôi, van xin tôi đừng chuyển server. Lúc đó tôi không nghĩ nhiều như vậy, chỉ cảm thấy anh ta có vấn đề về thần kinh, tôi vẫn quyết định chuyển server. Thế nhưng bên bộ phận hỗ trợ khách hàng báo rằng nhân vật của tôi không tồn tại, cũng không có cái server nào là [Phần Thiên Liệt Diệm]. Lúc đó tôi cảm thấy vô cùng hoang mang. Tôi vẫn chơi game đều đặn hằng ngày mà, sao lại có chuyện nhân vật của tôi và cái server đó không tồn tại được? Tôi lập tức liên hệ người đó, thế nhưng anh ta luôn offline, gửi tin nhắn cũng không thấy trả lời, nhắn trong nhóm cũng không thấy anh ta phản hồi. Tôi hỏi những người chơi khác thì họ cũng không thể liên lạc được với anh ta.”



“Cậu có thông tin liên lạc ngoài đời thật của anh ta không?”



“Không có. Chúng tôi chỉ làm quen trên mạng, trở thành bạn chơi game cùng. Chúng tôi không hề quen biết gì ngoài đời thật cả.”



“Có phải cậu vì gặp phải chuyện quái dị này nên mới tìm đến chúng tôi, nhờ chúng tôi điều tra giúp?”



“Không chỉ có như vậy đâu. Lúc đó tôi chỉ tưởng là do lỗi hệ thống, sau khi báo cho bên hỗ trợ khách hàng, tôi tạo lại một nhân vật mới ở server khác. Nếu tôi nhớ không lầm vào khoảng hai tuần trước, tôi đăng nhập vào game nhưng tôi lại phát hiện ra, bằng một cách nào đó, nhân vật tôi lại bị chuyển đến server [Phần Thiên Liệt Diệm]. Tôi thử thoát ra rồi đăng nhập lại, nhưng cũng không có thay đổi được gì. Tôi liền báo cho bên hỗ trợ khách hàng, bên hỗ trợ khách hàng báo rằng nhân vật của tôi đã bị xoá. Bên đó khôi phục lại giúp tôi nhưng mất hết trang bị, họ chỉ đành bù lại cho tôi sau. Sau đó tôi đã không còn chơi game [Thiên Địa Vô Cực] đó nữa mà chuyển sang chơi một game khác. Vào khoảng cách đây ba ngày cũng là lúc tôi liên hệ với các anh, tôi đã phát hiện một chuyện khá kì lạ. Trong lúc đang chơi game, tôi bỗng nhìn thấy hai nhân vật trong game [Thiên Địa Vô Cực] của tôi. Ý của tôi là không phải chỉ trùng tên nhân vật mà là giống hoàn toàn, trang bị cũng giống nữa. Nhưng [Thiên Địa Vô Cực] là một game online thiên về phương đông, còn game kia là một game nước ngoài, nhân vật trong game đều là kiếm sĩ hay pháp sư v.v Hai nhân vật trong [Thiên Địa Vô Cực] của tôi lại xuất hiện trong game này, chúng còn PK với cả kiếm sĩ của tôi... Lúc đó tôi khá sững sờ. Nhân vật kiếm sĩ của tôi được hồi sinh, thế nhưng kiếm sĩ lại được đưa đến khu hồi sinh trong game [Thiên Địa Vô Cực]. Nhân vật của tôi bị đưa vào game [Thiên Địa Vô Cực], xung quanh còn có rất nhiều những nhân vật kì lạ từ những game khác bị đưa vào.”



“Cậu có nói chuyện với những người chơi đó không?”



“Tôi có nhắn tin, chúng tôi nói chuyện trên kênh chat. Họ cũng gặp phải những chuyện như tôi, đều đột nhiên bị đưa vào trong game [Thiên Địa Vô Cực]. Có người cảm thấy chuyện này khá thú vị, nhưng cũng có người lập tức xoá game, quét virus, còn một người khác thì lại báo cáo với bên bộ phận hỗ trợ khách hàng. Tôi cảm thấy chuyện này không ổn chút nào.”



“Chỉ có ba người thôi sao?”



“Không, không phải. Trong đó còn rất nhiều nhân vật khác nữa. Nhưng chỉ có ba người họ và tôi nói chuyện với nhau thôi. Những người chơi khác thì... Nói sao nhỉ? Họ rất bình tĩnh. Sau khi hồi sinh thì liền chạy đi, nếu không thì họ bắt đầu bày bán trang bị ngay tại khu hồi sinh, không đếm xỉa gì đến chúng tôi cả.”




“Bạch Nhật” chạy ra khỏi đại sảnh, lâu lâu lại nhắn vài tin lên kênh chat.



Ngoài đại sảnh là một quảng trường lớn, có rất nhiều người bày bán hàng hoá ở hai bên đường, ở góc có một cái cổng truyền tống. Ra khỏi cửa thì có thể thấy được một con phố cổ, hai bên đường là các cửa hàng.



“Bạch Nhật” đối thoại với NPC, thế nhưng lời thoại đáp của NPC khá ít và ngắn gọn, khác hẳn so với những game online khác.



Nhạc nền game vẫn vang lên đều đặn, đó là một giai điệu du dương chậm rãi, chốc chốc xen lẫn những tiếng chim hót, tiếng kêu rả rích của côn trùng.



Theo bước chân của “Bạch Nhật”, khung cảnh hai bên đường càng lúc càng hoang vắng. Con đường dưới chân cũng từ đường lót đá thành đường đất đỏ, sắp sửa rời khỏi toà thành cổ đó. Chúng tôi thấy được một cái cổng thành cao to xuất hiện ở cuối con đường, cổng thành có hai người thị vệ NPC đứng đó canh cổng. Sau khi nhấp vào họ, hai NPC này đều không có phản hồi gì. Chắc hai NPC này chỉ dùng để trang trí vậy thôi chứ không có nhiệm vụ gì khác nên không có lời thoại cho họ.



“Bạch Nhật” bước ra khỏi cổng thành, đường đất đỏ lại được chuyển thành đường mòn do người ta đi trên cỏ mà thành, trên bản đồ khu vực có để những chấm đỏ để chỉ ra vị trí của các con quái. “Bạch Nhật” tuỳ tuỳ tiện tiện xuất vài ba chiêu, múa vài đường kiếm, cuối cùng đánh chết một con sói nhỏ. Cứ thế vừa đi đường vừa đánh quái, hơn mười phút đã trôi qua, thế nhưng “Bạch Nhật” vẫn không gặp một người chơi nào khác.



“Bạch Nhật” đứng lại bên đường. Nhấp chuột vào khung bạn bè, có một người đang online và đó cũng là người bạn duy nhất – “Thanh Thiên Đại Lão Gia.”



“Ủa, người này là cái người bạn mà tôi nói với mọi người này.”



“Ừ!”



Trang Khang nhấp vào cái tên đó, gửi vài tin nhắn cho anh ta nhưng đều không thấy anh ta trả lời.