Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 1021 : Mã số 093 - Hành khách ác ma (9)

Ngày đăng: 16:53 30/04/20


Ngày 8 tháng 11 năm 2015, phỏng vấn Hồ Sơn. File ghi âm 09320151108.wav.



“Xin chào ông Hồ, chuyện của anh Kha, chắc ông đã biết rồi.”



“Ừ…”



“Chúng tôi muốn hỏi một chút chuyện, trước đây anh Kha có xin nghỉ phép dài hạn, và cũng có một quãng thời gian không chạy ca đêm nữa. Nhưng lần này đột nhiên lại đổi ca, còn nửa đêm chạy ra ngoại ô, có nguyên nhân gì đặc biệt không ạ?”



“Tôi… không biết…”



“Ý ông là…”



“Trước đó một ngày Kha Hùng Văn trả phép, phòng điều hành vẫn còn lưu thông tin lại. Tôi cũng đã có hỏi thăm Trịnh Quân, là người đổi ca với cậu ta. Trịnh Quân nói chỉ đổi ca bình thường thôi. Tôi cũng không biết vì sao…. Cậu ta đã gặp cái thứ đó đúng không? Cũng đã biết chuyện của Long Đào và Lưu Tiểu Niên phải không? Sao lại… Chuyện cậu ta xin nghỉ phép dài hạn tôi cũng có biết. Cả lương cũng không lấy, sao đột nhiên lại… Tôi thật sự không biết chuyện gì đã xảy ra.”



Ngày 9 tháng 11 năm 2015, phỏng vấn vợ của người ủy thác là Thẩm Hy. File ghi âm 09320151109.wav.



“Xin chào chị Thẩm.”



“…”



“Không biết anh Kha có nói về chúng tôi với chị chưa. Lúc sống, anh Kha có đến ủy thác chúng tôi điều tra và xử lý sự kiện quái dị mà anh ta gặp phải.”



“Kết quả là anh ấy chết rồi.”



“Thành thật xin lỗi, chúng tôi không thể cứu được anh Kha.”



“Hic…”



“Chị Thẩm, lần này chúng tôi đến gặp chị, vì muốn hỏi chị tại sao hôm đó anh Kha lại đi làm? Đúng ra anh Kha phải làm theo những đề nghị của chúng tôi, tránh làm những chuyện có thể gây ra nguy hiểm cho bản thân.”



“Đúng, anh ấy nên ở nhà. Anh ấy có kể tôi nghe chuyện anh ấy gặp phải, cũng có kể về các cô và nói quãng thời gian gần đây, trong công ty anh ấy đã bỏ mạng những mấy người. Tôi đã kêu anh ấy xin thôi việc rồi. Cùng lắm thì không lái taxi nữa, lái loại xe khác, hoặc đổi qua công việc khác, sao cũng được. Hai chúng tôi vẫn chưa có con cái, sinh hoạt phí cũng chẳng có bao nhiêu. Bất quá thì sống cực một chút… ai mà chẳng có lúc khó khăn chứ? Tôi… tôi với anh ấy đã bàn bạc cả rồi, anh ấy cũng đồng ý rồi … Hu hu… Anh ấy… đã hứa rồi mà…”



“Thế tại sao hôm đó, anh Kha lại trả phép và đổi ca với đồng nghiệp?”




Tôi đang nhập vào người của Đinh Hoa.



Mục đích của Diệp Thanh là muốn tôi ngay bây giờ tiêu diệt Đinh Hoa sao? Anh ta bị Đinh Hoa làm cho trọng thương ư?



Nếu là như vậy, thì tôi chỉ cần giải quyết Đinh Hoa trước, thay đổi giai đoạn quá khứ này, thì Diệp Thanh sẽ không bị thương nữa.



Trên phương diện logic có thể nói như thế, nhưng tôi vẫn hơi ngần ngại.



Vì tôi nghĩ không ra, làm sao Đinh Hoa lại có thể khiến Diệp Thanh bị thương được. Tôi cảm thấy âm khí trên người Đinh Hoa không nặng, ý thức của cậu ta rất mờ mịt, có thể nói là một đám hỗn độn, hoàn toàn không có thần chí. Một con ma như vậy mà có thể làm hại Diệp Thanh được sao? Hay là, trải qua lần sự kiện đó, qua đi sáu bảy mốc thời gian thì Đinh Hoa đã trở thành một con ác ma mạnh mẽ?



Lối tư duy này chỉ duy trì trong một hai phút ngắn ngủi, thì tôi nghe thấy đằng trước vang lên tiếng nói.



“Vẫn đi khu Huy Thành Hoa Uyển đúng không?”



Giọng nói của tài xế run rẩy dữ dội, nhưng vẫn cố gắng nói cho trọn vẹn một câu.



“Vâng.” Tôi nghe thấy Đinh Hoa trả lời, ánh mắt của cậu ta đang nhìn chăm chú lưng của tài xế.



“Sau khi đến nơi, cậu sẽ tha cho vợ của tôi, đúng không?” Tài xế lại nói.



“Vâng.” Lại là giọng của Đinh Hoa, nhưng ý thức của cậu ta vẫn rất hỗn độn.



Tôi sửng sốt.



Lời tài xế đó có ý gì?



Vợ?



Chiếc xe đã khởi động.



“Đừng đến tìm cô ấy nữa, cầu xin cậu, đừng tìm cô ấy nữa…” Người tài xế nghẹn ngào nói, cho xe lăn bánh trên đường.