Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 1035 : Mã số 058 - Hồn ma che mắt (7)

Ngày đăng: 16:54 30/04/20


Màn hình lại tối đen, rồi sáng lên.



Lúc này, trên màn hình là hai chiếc giường đơn trong khách sạn, Thời Phi và Nguyên Lăng mỗi người ngồi một bên, đối mặt nhau.



Trên tay Nguyên Lăng đang cầm một chiếc khăn, bịt mắt mình lại.



Cả hai trầm ngâm một lát.



Sau đó, Thời Phi cười khan mấy tiếng: “Dù cậu có muốn dọa mình, cũng đừng ngốc nghếch mà thương tổn đến mắt của chính mình, được không? Màn diễn xuất của cậu khi nãy xuất sắc lắm, có thể đến phim trường làm diễn viên chính được rồi đấy.”



Nguyên Lăng im lặng.



Nụ cười của Thời Phi tắt ngấm: “Này, thật sự đau lắm à? Có cần đến bệnh viện không?”



Nguyên Lăng rầu rĩ nói: “Khi nãy tớ thật sự đã cảm nhận được.”



Thời Phi lập tức ngồi thẳng người lên.



“Tớ thật sự đã cảm nhận được, có thứ gì đó trên mắt, che mắt của tớ lại. Tớ cũng đã sờ thấy, có thứ gì đó… lạnh ngắt, không biết là gì, nhưng chắc chắn là có thứ gì đó.” Nguyên Lăng nói.



“Cậu… thật sự đã gặp ma?” Thời Phi lo sợ hỏi.



“Tớ không biết… tớ…” Nguyên Lăng ngẩng đầu lên, dừng lại nửa chừng.



Cả hai rơi vào im lặng một lát.



“Tớ đã tra ở được đây có một miếu Thành Hoàng và cả một miếu Quan Âm nữa… Không được, tụi mình sẽ đi thủ đô, bái lạy một chuyến. Đốt giấy tiền vàng mã … Ừ… núi Phổ Thế ở nơi này cũng rất nổi tiếng.” Thời Phi luyên thuyên không ngừng.



Nguyên Lăng chỉ im lặng, lát sau mới gật đầu.



Màn hình tối lại, lần sáng lên này là khuôn mặt ủ dột của Thời Phi ở trước ống kính.



Cậu ta cât giọng thều thào: “Chúng tôi đã đi miếu Thành Hoàng và miếu Quan Âm ở Dân Khánh này. Đã thắp nhang cả hai nơi và cũng có mời các thầy ở đó xem dùm cho Nguyên Lăng. Cái này.”



Cậu ta nhấc tay lên, ngón tay đang treo một kim bài xâu bằng chỉ đỏ.



“Cái này mua ở miếu Quan Âm, không biết có tác dụng không.”



Thời Phi ngừng một chút: “Tôi đã tra rồi, cái mà Nguyên Lăng gặp phải có lẽ là ma che mắt, nghĩa là có ma che kín mắt của cậu ấy lại, khiến cậu ấy không nhìn thấy gì cả. Nếu cô là một ma nữ đáng thương nào đó trong chốn lãnh cung, thì xin lỗi, chân thành xin lỗi vì đã mạo phạm đến cô. Thực ra kẻ lẻn vào xem trộm là tôi, còn Nguyên Lăng chỉ là bị tôi kéo theo thôi. Xin lỗi, nếu muốn tìm, xin hãy đến tìm tôi.”




Thời Phi ngẩng đầu lên, đôi mắt đỏ hoe đối diện trước ống kính. Cậu ta quay đầu qua, hình như đang nhìn Nguyên Lăng ở trên giường, rồi lại qua nhìn ống kính.



Tay cậu ta đè lên góc trên bên trái của màn hình, ống kính di chuyển xuống dưới, quay thấy cái xác của Nguyên Lăng trên giường, rồi tiếp tục di chuyển xuống, cuối cùng trở thành bóng tối.



Ngày 17 tháng 8 năm 2010, phân tích video. File video 05820100816G.avi.



Bắt đầu video, là cảnh tượng Nguyên Lăng ngồi trước ống kính, hai tay che lấy mắt mình. Đôi tay của ma nữ che mất tay của cậu ta. Màn hình ngừng lại, cổ tay của ma nữ được phóng to, một sợi dây đeo xuất hiện chính giữa màn hình.



Chữ cái màu đỏ hiện ra, mô tả chữ cái trên sơi dây đeo.



S.H.E.N.J.Y.A.



Ở góc độ này chỉ có thể nhìn thấy mấy chữ này.



Video tua nhanh, đến đoạn ma nữ nhắc lại câu hỏi lần thứ ba. Nguyên Lăng mở miệng, chỉ nói ra một tiếng, rồi không nói tiếp nữa.



Bấy giờ, video được tua chậm.



Hai tay ma nữ gồng lên, vặn ngược đầu của Nguyên Lăng ra sau. Vòng đeo trên cổ tay cô ta vì thế cũng rung chuyển theo.



Chữ màu đỏ một lần nữa xuất hiện, hiện ra những chữ cái bên trên sợi dây. Lần này có thêm một chữ “I”, đứng kế sau chữ “J”, nhưng sợi dây đeo vẫn còn một bộ phận chưa lộ ra.



Giọng của Lưu Miểu đã vang lên ngoài màn hình.



“Shen, ji, ya?” Lưu Miểu nói, “Không lẽ đây là một cái tên?”



“Là tên đấy.” Cổ Mạch khẳng định.



Thanh trình chiếu được điều chỉnh, trở lại mấy giây trước, lúc ma nữ ra tay.



Toàn bộ cái đầu của Nguyên Lăng đã quẹo qua, video tạm dừng.



“Theo tôi, thì đó là Thân Giai Nghiên.” Cổ Mạch nói, “Vừa khớp với sợi dây đúng không?”



“Cái tên này, mọi người có ai thấy qua chưa?” Lưu Miểu nghi ngờ hỏi.



“Chưa.” Nam Cung Diệu đáp.