Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 1040 : Mã số 079 - Vay tuổi thọ (1)

Ngày đăng: 16:54 30/04/20


Tình hình nước láng giềng hình như không được tốt lắm, có đến mấy người chết trong cái ngày hôm đó. Gần đây chắc đang bận rộn với đợt bầu cử sắp tới, cũng đúng lúc bị nhóm em gái tôi gặp phải.



Bọn nhỏ cảm thấy chuyện này rất mới mẻ, vì trong nước không có hoạt động cổ vũ bầu chọn trên đường như thế này.



Xác nhận em gái không sao cả, tất cả đều tốt đẹp, tôi liền ngắt cuộc gọi.



Về đến nhà, nói chuyện với cha mẹ, chủ yếu là sợ họ sẽ nhận được các cuộc gọi lừa đảo. Không biết là ai đã để lộ thông tin, có khả năng là cả cha mẹ và nhỏ em cũng bị rò rỉ thông tin.



Ăn cơm tối xong, tôi lại rút ra một tập hồ sơ của Thanh Diệp, chuẩn bị làm “bài tập” tối nay.



***



Mã số sự kiện: 079



Tên sự kiện: Vay tuổi thọ



Người ủy thác: Tôn Ích



Giới tính: Nam



Tuổi: 21



Nghề nghiệp: Sinh viên



Gia đình: Cha mẹ




“Không có gì. Cũng như mọi hôm thôi, nằm trong kí túc xá nghịch điện thoại. Lúc đó học kỳ này mới vừa nhập học. Chúng tôi sắp tốt nghiệp rồi, cũng không có chuyện gì. Kỳ thi chuyên ngành đến cuối năm mới thi… Tôi… Tôi nằm trên giường dùng điện thoại chơi game một lát, sau đó lên một vài trang mạng, xem video game, vậy thôi.”



“Đều là những việc cậu hay làm trước đây sao?”



“Ừ.”



“Cậu có thể viết ra những trò chơi mà cậu chơi, các trang xem và cả tên của video được không?”



“Được…”



Soạt soạt soạt…



“Ngoài những chuyện này ra, thì xung quanh cậu còn xảy ra chuyện gì không? Phòng ngủ và ở nhà, có chuyện gì đặc biệt không?”



“Không có, thật sự không có gì cả. Chính là sau khi tôi nợ tiền rồi nhận được cuộc gọi đó, mới có chuyện. Còn trước đó thì chẳng có gì cả. Bạn học, cả cha mẹ đều rất ổn.”



“Ngày mà cậu nhận được cuộc gọi điện giục trả tiền là buổi sáng hôm đó sao?”



“Là buổi sáng, buổi sáng ngày hôm trước, anh ta đã gọi những mấy cuộc. Lúc đầu tôi không nghe máy, vì là số lạ, mà anh ta cứ gọi liên tục, nên tôi đành nghe.”



“Thế sau khi cậu trả tiền, tình hình có tốt hơn không?”



“Tôi không biết… Tôi chưa thể trả hết một lần được. Lần nhiều nhất là ba nghìn, còn thiếu sáu nghìn. Tôi đã gọi điện đến nhân viên chăm sóc khách hàng của họ, người đó nói cũng không rõ. Tôi gọi điện cho người đó, chính là cái người giục trả tiền, nhưng không gọi được. Tôi cũng đã gửi tin, liên lạc với những mấy nhân viên chăm sóc khách hàng, nhưng đều vô dụng. Tôi vẫn bị… Hôm đó tôi thức dậy… thì chỉ… chỉ thay đổi một chút, còn bây giờ… mọi người nhìn tôi bây giờ xem, tóc của tôi vốn đen nhánh mà! Bây giờ thì đã đầu bạc trắng, da trổ đồi mồi… Tôi… Tôi thật sự chẳng biết phải làm sao… Tôi cũng đã đến bệnh viện. Hôm đó tôi đã đến bệnh viện, chính là ngày hôm sau nữa khi phát hiện sự thay đổi, tôi đã đến bệnh viện khám. Làm một cuộc xét nghiệm, tôi bảo tôi đột nhiên bị lão hóa, khuôn mặt thay đổi khác thường, trên mặt cũng đầy nếp nhăn. Bác sĩ bảo tôi, nào là tuổi trẻ đừng nên thức khuya, rồi nên vận động nhiều hơn… Mà thực ra tôi đâu phải, thật sự không có… Chỉ là qua một đêm… Sau đó mấy ngày, thì càng ngày càng… Thật đó, mọi người hãy tin tôi, chính là cái thứ đó! Vấn đề nằm ở cái phần mềm đó!”