Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 112 : Mã số 084 - Lời mời của người chết (3)

Ngày đăng: 16:42 30/04/20


“S



ếp, thế nào?”



“Thế nào cái gì? Các anh điều tra ra kết quả chưa?”



“Chúng tôi đã đến chỗ mộ phần của Đường Mỹ Mỹ, nhà cô ấy và nơi ở của cô, tất cả đều không có tung tích của Đường Mỹ Mỹ. Bây giờ vẫn còn một mục tiêu đáng nghi chính là Trương Bác Quân.”



“Đừng làm liên luỵ anh ấy!”



“Anh ấy biết việc này chưa?”



“Biết thì biết rồi… nhưng không thể liên luỵ anh ấy. Anh ấy không tin những việc này, tôi nói với anh ấy là tôi sẽ tìm ra người đang giở trò tác quái, các anh không được khiến anh ấy nghi ngờ!”



“Giản Hà, có phải cô đã quên một chuyện rồi không?”



“Chuyện gì?”



“Đường Mỹ Mỹ đã để mắt đến bạn trai của cô, nơi cô ấy rất có khả năng đang ở nhất chính là bên người của anh ấy. Cô không cho chúng tôi tiếp xúc với anh ấy, chúng tôi không cách nào tiếp tục điều tra được.”



“Nhất định có cách gì đó…”



“Chúng tôi có thể tìm lý do khác để tiếp xúc với anh ấy, giống như cách mà chúng tôi đã làm với cô Bốc.”



“Không được, Trương Bác Quân không phải Bốc Đồng Tuyết, anh ấy sẽ nổi giận!”



“Nếu là như vậy, chúng tôi đành từ chối vụ làm ăn này thôi.”



“Như vậy sao được! Các anh đã nhận lời giúp tôi giải quyết chuyện này!”



“Điều kiện tiên quyết là cô có thể phối hợp. Tự mình cô muốn chết chúng tôi cũng không còn cách nào.”



“Tôi… Các anh sao có thể…”



“Cô Giản, nếu cô vẫn khăng khăng làm theo ý mình như vậy, chúng tôi thật sự bó tay. Hay là cô có thể tìm người khác, nếu cần thiết, chúng tôi có thể giới thiệu cho cô vài người.”



“Tôi phải làm thế nào… Tôi không muốn chết… Tôi thật sự không muốn chết…”



“Trương Bác Quân quan trọng hay tính mạng bản thân cô quan trọng?”



“Không được, nếu như Trương Bác Quân huỷ hôn…”



“Cô tự thu xếp đi.”




Ngày 4.6.2014, liên hệ người uỷ thác. Ghi âm cuộc gọi 201406041814.mp3.



“Cô Giản…”



“Tôi vẫn chưa nghĩ xong! Các anh hối tôi làm gì!”



“Chúng tôi gọi điện thoại tới, là thông báo cho cô tình hình mới. Chúng tôi đã nhìn thấy hồn ma của Đường Mỹ Mỹ bên cạnh Trương Bác Quân, hai người biểu hiện vô cùng thân thiết. Những người xung quanh đều nhầm tưởng cô ấy là cô.”



“Anh nói… cái gì?”



“Bên cạnh Trương Bác Quân có vệ sĩ, chúng tôi không thể tiếp cận được, cũng không có cách nào tiêu diệt được Đường Mỹ Mỹ. Cô ấy xuất hiện chẳng tuân theo quy tắc nào. Cô phải nhanh chóng đưa ra quyết định đi. Phán đoán của chúng tôi là, thực lực của cô ấy bây giờ tăng rất mạnh, thời gian kéo dài càng lâu, về sau xử lý càng rắc rối.”



“Tôi phải làm thế nào?”



“Như lần trước tôi nói, phải lựa chọn, có chấp nhận rủi ro hay không.”



“Các anh có chắc ăn không?”



“Chúng tôi đã từng thăm dò môi trường xung quanh khu biệt thự nhà Trương Bác Quân ở, muốn vào trong chỉ có thể dùng thân phận người làm thuê. Nếu cô đồng ý, chúng tôi sẽ bắt đầu hành động. Hành động này cần tốn một chút thời gian. Cách tốt nhất vẫn là cô có thể đưa chúng tôi vào trong. Việc điều tra của chúng tôi chỉ cần dùng mắt nhìn, cho nên cô chỉ cần đưa một thành viên trong nhóm chúng tôi vào để xem qua tất cả các căn phòng trong ngôi biệt thự là được.”



“Phải xem tất cả phòng?”



“Đây cũng là để không bị sơ sẩy. Chúng tôi không thể chắc chắn Đường Mỹ Mỹ đang lẩn nấp ở phòng nào.”



“Để tôi nghĩ cách xem.”



Ngày 10.6.2014, nhận được điện thoại của người uỷ thác. Ghi âm cuộc gọi 201406101029.mp3.



“Hôm nay Trương Bác Quân không có ở nhà, tôi đưa các anh vào. Là bây giờ.”



“Được.”



Ngày 10.6.2014, kiểm tra nơi ở của Trương Bác Quân, không phát hiện được gì. File ghi âm 08420140610.wav.



“Ở đây cũng không có, ở đó cũng không có, rốt cuộc là ở đâu!”



“Cô Giản, tới đây cần nhờ cô nghĩ giúp rồi. Cô và Đường Mỹ Mỹ từng có quan hệ thân thiết, cô không thể nghĩ ra sau khi cô ấy chết có thể sẽ đi đâu sao?”



“Ai mà biết cô ấy sẽ đi đâu! Làm sao tôi biết được!”



“Nói như vậy, cô phải xem xét tới cách làm khác có độ nguy hiểm cao hơn rồi.”